Chương 1607
Kỳ Thiên Nam không nói gì trợn mắt nhìn cô. Anh ta không sợ đẳng nhưng thuốc Đông y thì không giống như vậy. Thuốc Đông y có một vị chát, anh ta lại không thích mùi vị của thảo dược Kỳ Thiên Nam rầu r nói: “Tôi không uống đâu”
"Sao vậy?”
"Đăng lâm!”
“Đắng cũng phải uống” Vân Giai Kỳ nói: “Anh chảy nhiều máu như vậy, không uống thuốc thì làm sao hồi phục nhanh được?”
Kỳ Thiên Nam ngậm miệng lại, giống như đứa con nít giở trò giận dỗi Vân Giai Kỳ lại dỗ dành một câu: “Ngoan uống hết thuốc được không?
Nếu mà thực sự đảng thì hãy nhắm mắt lại”
"Nếm thấy vị đẳng của thuốc là đầu lưỡi, nhắm mắt lại có tác dụng gì chứ?” Kỳ Thiên Nam cảm thấy rất buồn cười. Sao cô lại giống như là đang dỗ dành con nít vậy.
"Dù sao thì anh cũng phái uống hết thuốc này. Hay là anh một ngụm uống hết luôn, giống như là uống rượu vậy đó, trực tiếp uống cạn chén thuốc này, tốc chiến tốc thắng” Nói xong, cô bưng chén thuốc lại thổi thổi. Kỳ Thiên Nam ngẩn người nhìn cô.
Bất chợt anh ta nói: “Em rất giống với mẹ của tôi”
Vân Giai Kỳ nghe không rõ, kinh ngạc nhìn anh ta: “Gì cơ2”
"Hồi còn nhỏ, khi tôi bị bệnh mẹ tôi cũng dỗ dành tôi uống thuốc , như vậy?
Đột nhiên Vân Giai Kỳ không nói gì nữa.
Mẹ... Không biết vì sao, đột nhiên cô lại nghĩ đến mẹ của mình. Vì sao cô không có bất cứ một ký ức gì về mẹ.
Kỳ Thiên Nam nhìn thấy cô thất thần: “Em đang nghĩ gì vậy?”
"Không nghĩ gì cả” Vân Giai Kỳ nói: “Mẹ của anh nhất định là một người mẹ rất dịu dàng”
bm Vân Giai Kỳ lại trầm mặc. Cô có cảm giác như mình đã hỏi một câu thừa thãi Đột nhiên Kỳ Thiên Nam nhận lấy chén thuốc từ tay cô, uống hết ngay lập tức.
“Khụ”
Có lẽ là uống quá nhanh nên anh ta bị sặc, vội vàng che miệng lại "Anh làm sao thế?” *Tôi muốn nôn”
"Sao lại muốn nôn?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!