Chương 1595
"Giai Kỳ!"
Giọng nói của Kỳ Thiên Nam vang lên từ bên bờ.
Vân Giai Kỳ quay đầu lại, nhìn thấy Kỳ Thiên Nam đứng ở bên cạnh bờ và đang nói với cô: 'Gió biến lớn lầm, sắp dậy sóng rồi. Quay về đi”
Vân Giai Kỳ ôm lấy phao bơi, mặt đỏ bừng và cũng không dám chuyển động, khóc không ra nước mắt.
Phải biết rằng cô quay trở lại bờ mà không một mảnh vải che thân như vậy thì còn không bãng chết đi cho xong, Cô chỉ cảm thấy xấu hổ.
Kỳ Thiên Nam thấy cô nằm trên phao cứu sinh, không hề nhúc nhích thì lập tức hơi nghỉ ngờ mà nhíu mày: "Giai Kỳ?
Anh ta tiến gần thêm một bước, đột nhiên nhận ra cô có điều gì đó không đúng.
Trên cổ của cô hoàn toàn trống không.
Dây đeo trên bộ áo tắm được thiết kế ban đầu.
Hình như không còn nhìn thấy nó ở trên phần áo trên của cô nữa.
Nếu như dây đeo của bộ áo tắm này bị nới lỏng thì sẽ lập tức trôi theo dòng nước biến.
Lễ nào.
Kỳ Thiên Nam nhíu mày, quay người nói ở phía sau: "Các anh lùi xuống”
Đám vệ sĩ liếc mắt nhìn nhau, nhưng lại lưỡng lự không di chuyển.
"Tôi bảo các anh lùi xuống”
"Vâng”
Lúc này đám vệ sĩ mới lùi xuống Kỳ Thiên Nam lại nhìn về phía Vân Giai Kỳ, đôi chân dài nhảy xuống dòng nước biển. Anh ta tiến lại gân cô hơn một chút, trầm giọng nói: "Em qua đây”
Vân Giai Kỳ vùi mặt xuống, vẫn bôi bập bềnh ở trên biển, không dám cử động.
“Người đã đi hết rồi "Tôi không muốn...
"Sẽ không có ai nhìn thấy đâu” Kỳ Thiên Nam nói: 'Nơi đây chỉ có t Vân Giai Kỳ ngạc nhiên nhìn anh ta.