Chương 1463
Nếu để Vân Giai Kỳ làm vợ bé của Bạc Tuấn Phong, vậy thì ông ta thà nuôi con gái cả đời còn hơn.
Vân Giai Kỳ không hiểu bọn họ đang nói gì, mắt chỉ đang nhìn chằm châm vào bàn vào thức ăn thịnh soạn.
Cung Chiến nói: “Đói rồi sao? Em muốn ăn gì?”
Mộng Yến Mi ngắt lời anh ta: “Bây giờ vẫn còn chưa bày tiệc, mà cô ta đã muốn động đũa trước rồi, thật đúng là không có phép tắc!”
Cung Chiến đột nhiên lắng lặng cầm đũa lên, gắp một miếng tôm vào bát, sau đó bóc vỏ tôm rồi bỏ thịt tôm vào cái bát trước mặt Vân Giai Kỳ.
Mộng Yến Mi nhìn chăm chăm Cung Chiến, biết anh ta đang nghiêng về phía Vân Giai Kỳ.
Cung Dận nói: “Đều là người nhà, quy tắc gì cũng đều đặt sang một bên”
Vân Giai Kỳ dùng đũa gắp thịt tôm lên, cần một miếng, thịt tôm thơm.
ngon khiến người ta không nhịn được mà muốn ăn nữa.
Thấy cô có vẻ rất thích, Cung Chiến lại tiếp tục lặng lẽ bóc tôm cho cô.
Mộng Yến Mi nhìn đỏ cả mắt.
Nuôi con trai lớn thế này, mà anh ta cũng chưa từng chủ động bóc tôm cho bà ta ăn Mộng Yến Mi lạnh lùng nói: “Cung Chiến, sao con chỉ chăm cho em gái? Mẹ cũng thích ăn tôm, tại sao con không bóc cho mẹ?”
Cung Chiến tiện tay đưa cho bà ta một con tôm đã bóc vỏ sẵn rồi lại tiếp tục bóc cho Vân Giai Kỳ.
Qua loa như vậy khiến cho sắc mặt của Mộng Yến Mi càng lúc càng khó coi Tại sao ai ai cũng đều đứng về phía người ngoài này?
Thực ra bà ta đâu muốn ẩn thịt tôm?
Đơn giản chỉ là nhìn Vân Giai Kỳ không vừa mắt mà thôi!
Cung Dận nhìn Vân Giai Kỳ, thấy cô ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Bạc Tuấn Phong ăn tôm như vậy, ông ta đột nhiên nói với Bạc Tuấn Phong “Đưa nó về nhà họ Cung đi!”
“Không được”
“Không được!”
Bạc Tuấn Phong và Mộng Yến Mi gần như đồng thanh nói Mộng Yến Mi nhìn Bạc Tuấn Phong rồi lại nhìn Cung Dận, bà ta hơi tức giận nói: “Bây giờ người của cả nước Quốc Hoa này đều đã biết nhà họ Cung gả con gái đi rồi, bây giờ lại đón con gái về, chuyện này mà để người ngoài nhìn thấy thì họ sẽ suy nghĩ như thế nào đây?”
“Bây giờ con bé đã thành cái bộ dạng này rồi, chỉ băng đưa nó về nhà họ Cung, mời bác sĩ có uy tín trong lĩnh vực này khám chữa cho con bé, không thể cứ tiếp tục chậm trễ nữa. Nếu không, con bé cứ như thế này, ngô nhớ phải chịu những ấm ức ở nhà họ Bạc”