“Đúng vậy”
“Cô vẫn là nên nói tiếng Anh đi, cô nói tiếng Pháp không sợ người khác nghe không hiểu sao?”
Các cơ trên khuôn mặt Mộ Ngọc My co rúm lại: “Có sao? Chuyên ngành phụ tôi học bên nước ngoài là tiếng Pháp đó, nói chữ rất tròn trịa, giao tiếp với người Pháp là chuyện bình thường, tuyệt đối không có vấn đề gì cát Vân Giai Kỳ che miệng cười, ánh mắt chứa đựng mấy phần mia mai.
Carolina nhìn về phía Vân Giai Kỳ, hỏi băng tiếng Pháp: “Ashley, đây là bạn của cậu sao?”
Vân Giai Kỳ cũng đáp lại bằng tiếng Pháp rất chuẩn: “Không phải là bạn.
Mộ Ngọc My lập tức đứng hình, mắt chữ a mồm chữ o, cô ta nghĩ.
rằng Vân Giai Kỳ không biết tiếng Pháp.
Tiếng Pháp khó như vậy, không thể nghĩ tới Vân Giai Kỳ lại phát âm chuẩn như vậy, thậm chí còn có cả giọng điệu của người Pháp nữa.
Carolina đương nhiên có chút hài lòng.
“Nếu đã không phải là bạn, vậy sao cậu còn đồng ý cho cô ta mặc thứ bộ váy tớ thiết kế cho cậu? Cậu không để tâm sao?”
“Cô ta thích sản phẩm của cậu đến vậy, nếu đã muốn mặc thử, tớ không ngại đáp ứng ước muốn của cô ta”
Carolina nói: “Bất kể là dáng người hay khí chất, cô ta cũng đều không hợp nối với bộ váy cưới của cậu”
Câu nói này, Mộ Ngọc My miễn cưỡng nghe hiểu.
Carolina lại nói cô không thể mặc bộ lễ phục này.
Đây không phải là ấn ý nói cả cơ thế và khí chất của cô ta đều không sánh băng Vân Giai Kỳ sao?
Cô ta đương nhiên không cam tâm chịu thua.
“Chưa thử thì làm sao các cô biết tôi không thế mặc bộ váy này?”
Vân Giai Kỳ nói: “Mộ Ngọc My, tôi không phải muốn miễn cưỡng với cô. Bộ váy này rất đất, nếu cô mặc thử mà làm hỏng thì cô có đền tôi được không?”
“Rất đảt? Rất đắt là bao nhiêu tiên?”
Vân Giai Kỳ nói: “Một trăm năm mươi tỷ”
“Một trăm năm mươi tỷ” Mộ Ngọc Mỹ suýt chút nữa đã cản phải lưỡi mình rồi.
Một trăm năm mươi tỷ!
Điều này quả thật cũng vô lý như bản thiết kế giá cao chín nghìn tỷ của Ashley vào bữa tối từ thiện đó mà!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!