Chương 1002
Bạc Tiêu Dương cũng nhìn Vân Giai Kỳ, nhưng cô đột nhiên nói: “Các anh hãy làm ơn… chấm dứt cuộc điều tra này ngay lập tức”
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Khi cảnh sát nghe cô nói muốn kết thúc cuộc điều tra này, thì tất cả mọi người đều như chết lặng.
“Có phải là những kẻ bắt cóc đó đã đe dọa gì cô, đúng không?”
Cảnh sát nói: “Chúng tôi rất có kinh nghiệm trong những trường hợp như thế này. Với thực lực của cô bây giờ, thì cô không thể tự đối phó được với bọn bắt cóc đâu. Với loại người này xảo quyệt và nham hiểm này, cho dù là cô có hứa với họ sẽ thương lượng bảng tiền mặt đi nữa, thì con tin cũng đang nằm trong tay họ, từng giây từng phút đều nguy hiểm đến tính mạng. Các cô cần phải hợp tác với chúng tôi thì mới có thể điều tra được vụ án này”
Phía cảnh sát vẫn đang cố gắng liên lạc: “Cô có thế cho chúng tôi số của tên bắt cóc đó không, chúng tôi sẽ xác định vị trí của anh ta ngay lập tức…”
“Mọi nhất cử nhất động của các anh, nếu để anh ta phát hiện ra, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng”
“Đương nhiên là chúng tôi sẽ không hành động hấp tấp rồi”
“Người vừa mới liên lạc với tôi đó là một người đàn ông. Người đàn ông đó nói răng Vân Ngọc Hân đã bỏ ra sáu trăm tỷ để mua mạng sống của tôi”
“Vân Ngọc Hân?” Tất cả mọi người đều sững sờ khi nghe đến cái tên này.
“Vân Ngọc Hân, đó chẳng phải là ngôi sao lớn Vân Ngọc Hân sao?”
“Không phải chứ “Không thế nào đâu, có thể là trùng tên thôi..”
Vân Giai Kỳ nói: “Đó chính xác là Vân Ngọc Hân mà mọi người đều biết đó.
Chuyện này thật sự rất phức tạp, cô ta có thù riêng với tôi, tôi chỉ không ngờ răng cô ta lại dùng cách này..”
Nói được nửa đường, giọng của cô đột nhiên dừng lại.
Vân Giai Kỳ nhìn cảnh sát và nói: “Bây giờ, chắc là Vân Ngọc Hân đang lẩn trốn ở đâu đó để tránh tội rồi. Có quá nhiều vụ án liên quan đến người này, loại người này không hề đơn giản”
“Cô Vân Giai Kỳ, trước tiên cô hãy bình tĩnh”
Đội trưởng của đội cảnh sát bước tới và nói với cô: “Tôi biết, tên bắt cóc đó đã yêu cầu cô làm việc này! Nhưng cô cũng không thể làm theo tất cả lời yêu cầu của anh ta được. Đây là một manh mối rất quan trọng, nếu chúng ta tiếp tục lần theo manh mối này, thì nhất định sẽ.
“Khi anh đặt tiền cược cho một ván bài thì anh có biết được là đối thủ của mình đang cầm lá bài gì trong tay hay không?” Vân Giai Kỳ hỏi một cách đột ngột.