Hàm Nhất không nhớ rõ cô trở về từ bệnh viện bằng cách nào để tụ họp với gia đình.
Chỉ nhớ khi trở về tất cả mọi người đều nhìn cô bằng ánh mắt mong đợi.
Bạch Dương trả lời xác nhận lại một câu: “Đúng vậy”
Cả nhà lập tức khui mấy bình rượu vang để nhập tiệc chúc mừng, Bạch Dương trở thành đối tượng bị mời rượu, ai đến anh cũng không từ chối.
Hàm Nhất thấy Bạch Dương vui vẻ đến mức có chút đắc ý vênh mặt.
Nhưng rất nhanh Bạch Dương không còn vui vẻ nổi nữa.
Thời kì đầu mang thai vẫn chưa ổn định, vì an toàn của thai nhi Bạch Dương bị cấm dục
Tuy Bạch Dương bất mãn vì điều này nhưng càng lo lắng hơn về tình trạng cơ thể của Hàm Nhất
So với lúc Nam Nam mang thai phản ứng nôn nghén nghiêm trọng thì bảo bối trong bụng Hàm Nhất lại rất ngoan ngoãn, trên cơ bản không phải chịu tội, nôn nghén rất ít, hơn nữa còn đặc biệt tham ăn, thích nhất là món thịt vịt nướng cherry
Bạch Dương đôi khi ghé vào bụng cô nghe động tĩnh, tò mò rốt cuộc đứa nhóc này đang làm gì.
Hàm Nhất từ khi mang thai liền trở thành đối tượng được bảo hộ của người nhà, chẳng khác quốc bảo gấu trúc của quốc gia.
Chỉ cần động một chút đều bị mọi người ngăn cản.
Muốn ăn gì mua gì đều có người lo, đến người ngoài nhìn thấy đều phải ghen tị, chỉ có mình cô là phiền muộn, chẳng khác nào người tàn tật, cái gì đều không thể làm.
Ngày hôm nay, khi Hàm Nhất từ trên ghế salon đứng dậy liền bị Bạch Dương ngăn cản
“Em muốn làm gì, đừng cử động, để anh làm giúp em”
Hàm Nhất hoàn toàn bất lực thở dài “em chỉ muốn đi vệ sinh, anh cũng muốn giúp à?”
Bạch Dương xấu hổ nói: “Không giúp được, em tự mình đi thôi”
Bạch Dương thật sự khẩn trương quá mức, dù sao đứa bé này đến không dễ dàng nên thời thời khắc khắc anh đều chú ý, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bởi vì ai đã trải qua mất mát một lần đều sẽ không chịu đựng nổi nếu mất đi một lần nữa
Thời gian dần trôi qua từng ngày, bụng Hàm Nhất cũng dần dần lớn hơn, cơ thể ngày càng nặng nề.
Hôm nay Bạch Dường cùng Hàm Nhất đi shopping, chuẩn bị một chút đồ dùng trẻ con cho đứa bé thứ hai của Lý Hưởng và Nam Nam, lại là một bé trai
Lý Hưởng lòng đầy mong chờ cô con gái bé nhỏ trong nháy mắt lại thêm một tên nhóc mập mạp, đúng là số mệnh không có con gái
“Mình mua gì đây?” Hàm Nhất buồn rầu phải mua gì cho hai đứa bé.
Đứa lớn lúc thôi nôi Bạch Dương đưa qua một cái nôi và xe đẩy em bé, còn có thêm sữa bột.
Hiện tại đến đứa nhỏ có chút không biết đưa gì
“Mua quần áo thì sao?” Bạch Dương nhìn những mẫu quần áo trong cửa hàng dành cho mẹ và bé
“Nam Nam bảo không cần, của đại bảo đều còn giữ lại cho tiểu bảo mặc” Hàm Nhất cảm thấy không thích hợp nên lắc đầu
“Không thì đưa khoá vàng trường mệnh” Bạch Dương nhìn thấy trên TV khi trẻ con vừa mới sinh người ta thường tặng cái này
Hàm Nhất: “Mẹ em mua rồi, chúng ta mua tiếp thì lại thừa”
Bạch Dương thấy tặng quà thôi cũng quá phiền phức “Cứ đưa thẳng tiền để bọn họ tự mua”
“Quá thô thiển”
Bạch Dương suy nghĩ rồi nói: “Vẫn là đưa sữa bột đi, bọn họ khẳng định sẽ thích”
Hàm Nhất còn chưa biết phải tặng cho hai đứa bé cái gì thì ánh mắt đã bị một cái giường em bé hấp dẫn, Bạch Dương nhìn theo ánh mắt của cô liền thấy được chiếc giường nhỏ màu trắng
“Em thích à?”
“Vâng, nhìn như giường của một công chúa nhỏ” Hàm Nhất cảm thấy thật đáng yêu.
“Thích thì mua đi”
Hàm Nhất ngăn cản “Không được, lỡ sinh con trai thì sao, con sẽ tức giận, bé trai ai lại đi ngủ giường của con gái”
“Con sẽ không biết! Anh khi còn bé cũng bị cho mặc váy, anh còn chưa nói gì.
Ba nó có thể co được duỗi được, nó là con trai chút khổ đấy còn không chịu được thì sao thành nghiệp lớn” Bạch Dương vì dỗ vợ mình vui mà không tiếc bán rẻ con trai
“Nhân viên! Quẹt thẻ” Bạch Dương móc thẻ ra làm người bán hàng mắt sáng lên, tháng này trích phần trăm hoa hồng chắc sẽ không ít rồi, vì đây chính là sản phẩm mới số lượng có hạn của quý này, cả thành phố chỉ có mấy cái nên giá cả so với những cái khác đắc không ít
Bạch Dương có tiếng chiều vợ, trước kia có nghe qua nhưng hiện tại mới thấy tận mắt, người bán hàng chỉ có thể hâm mộ nhìn.
Bạch Dương cùng Hàm Nhất lại mua mấy đồ chơi đáng yêu cho trẻ con mang đi, tất cả các túi đồ đều được một mình Bạch Dương xách một tay, tay còn lại lúc nào cũng nắm lấy tay Hàm Nhất một khắc cũng không muốn buông ra.
Bạch Dương và Hàm Nhất quá nổi tiếng, không đến bao lâu liền bị fan hâm mộ ở tại cửa hàng nhận ra, nhao nhao chụp ảnh đăng lên mạng, lập tức làm xôn xao mạng xã hội.
Cao thủ yêu đương: 【 Tình hình như thế nào vậy? Hàm Nhất biến mất đã lâu mới xuất hiện lại vậy mà đã mang thai, chuyện xảy ra khi nào thế? Có thể giữ bí mật lâu như vậy.】
Thỏ tinh: 【 Bạch Dương nhà ta đã có bảo bảo, Vung hoa 】
Con cua bá đạo: 【 Woa! Không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên làm kinh người, hóa ra những ngày này mất tích chính là bận đóng cửa tạo em bé, thất kính thất kính! Bạch Dương rất được!】
Cỏ nhỏ xấu hổ: 【Cuối cùng cũng có, chờ mòn mỏi đến hoa đều rụng, cuối cùng cũng chờ tới ngày Hàm Nhất được làm mẹ, Bạch Dương được làm ba!】
Một nghèo hai trắng: 【 Là con trai? Hay con gái? Nếu được cả thai long phượng, nhi nữ song toàn là tốt nhất!】
Chim bồ câu trắng nhỏ: 【 Cùng là họ Bạch, nhà tôi lại chỉ có thầy Hùng mà không có tiểu Hùng】
Trà béo: 【 Người ta đến em bé cũng có mà tôi vẫn còn độc thân! Không vui.】
【…】
Tin tức Hàm Nhất mang thai truyền khắp trên mạng, nhưng người trong cuộc lại không có câu đáp lời nào, không phải hai người không nghĩ đáp lại mà là căn bản không biết chuyện gì xảy ra
Lúc này, Bạch Dương ở nhà đang giúp Hàm Nhất bôi kem chống rạn dành cho bà bầu
“Yên tâm đi, anh nhất định sẽ không để cho da em bị rạn một đường nào”
“Ông xã thật tốt” Mang thai nên Hàm Nhất càng thích làm nũng
Trong thời kì mang thai cô rất thích ngủ, không bao lâu thì đã ngủ mất.
Bạch Dương bôi kem xong thấy vợ đã ngủ liền cầm chăn đắp lên người của cả hai rồi ôm vợ con cùng nhau ngủ trưa.
Bạch Dương có vẻ rất phấn khích nên lúc ngủ khoé môi anh đều đang mỉm cười.
Ngày dự sinh của Hàm Nhất đang tới gần, Bạch Dương vốn định gác lại tất cả công việc toàn tâm toàn ý làm bạn bên cạnh Hàm Nhất, trở thành người chồng nhị thập tứ hiếu, thẳng đến lúc cách ngày sinh của Hàm Nhất chỉ còn thời gian ngắn lại phát sinh thêm công việc, nhưng đang trong kỳ hạn hợp đồng nên không còn cách nào khác, chỉ có thể không tình nguyện đi ra ngoài làm việc
“Ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, đừng chạy lung tung”
“Vâng”
“Đói bụng thì ăn chút trái cây, anh đã cắt gọt sẵn giúp em rồi”
“Được”
“Mệt thì đi ngủ một lát, nhớ đắp chăn kỹ”
Bạch Dương dặn dò từng câu, Hàm Nhất cũng nghiêm túc gật đầu đáp lại.
Lý Hưởng đứng một bên sắp không chịu nổi
“Đại ca à! Chúng ta đi cái chương trình chỉ đứng có mấy giờ, cậu làm như muốn lên chiến trường một đi không trở lại không bằng”
Bạch Dương không để ý đến Lý Hưởng nói tiếp: “Nếu muốn anh biết đã nhớ rõ thì hôn một cái”
Hàm Nhất nhón chân lên hôn môi Bạch Dương một cái
“Biết rồi, đi nhanh đi, em chờ anh trở về nấu món ngon cho em ăn”
Lời Hàm Nhất nói so với Lý Hưởng có tác dụng không biết bao nhiêu lần, cô vừa nói xong Bạch Dương liền cùng Lý Hưởng ra cửa
Bạch Dương phối hợp với thương hiệu làm công tác tuyên truyền, mở rộng sản phẩm đại diện của mình, còn cùng fan hâm mộ giao lưu trò chơi với nhau, sau khi kết thúc chương trình là thời gian dành cho giới truyền thông phỏng vấn.
Cái mọi người quan tâm lớn nhất chính tin tức là Hàm Nhất mang thai
“Trước đó có gặp hai người đi dạo tại cửa hàng bán đồ cho trẻ con, còn nhìn thấy bụng của Hàm Nhất đã lớn, xin hỏi có phải cô ấy đã mang thai không?”
“Đúng vậy! Chúng tôi đã lên chức ba mẹ” Bạch Dương không có ý giấu diếm, dù sao đây cũng là việc vui, để mọi cùng dính chút không khí vui mừng cũng rất tốt
“Hàm Nhất mang thai bao lâu rồi? Ngày dự sinh là khi nào vậy?”
Bạch Dương: “Đã lâu rồi, cũng sắp đến ngày dự sinh rồi”
“Là con trai hay con gái?”
“Không biết, chúng tôi không hỏi bác sĩ về giới tính con, dù là trai hay gái chúng tôi đều rất thích, nhưng tốt nhất vẫn nên là một cô con gái”
Bạch Dương đối với con gái rất thiên vị, mẹ Bạch cũng thích cháu gái hơn, mấy ngày trước vẫn còn nhắc tới hy vọng là cháu gái, có thể được mua quần áo đẹp và thắt bím cho cháu gái
Bạch Dương đang tiếp nhận phỏng vấn thì lúc này ở nhà Hàm Nhất đang ngủ thì bị cảm giác đau làm thức giấc, thấy bụng mình có chút không đúng, phản ứng đầu tiên cô nghĩ đến là sắp sinh, liền gọi điện thoại cho mẹ Trần.
Đạo diễn Nghiêm chở mẹ Trần đến nhà Hàm Nhất để đưa cô đi bệnh viện
Mẹ Trần điện thoại báo người trong nhà, Bạch Dương còn đang tiếp nhận phỏng vấn nên không mang theo điện thoại, mà ở chỗ của Lý Hưởng.
Khi Lý Hưởng nhận được điện thoại liền nhanh chóng cắt ngang phỏng vấn ghé vào tại Bạch Dương nói nhỏ vài câu, Bạch Dương biểu cảm biến đổi, từ kinh ngạc đến vui mừng, không thèm để ý nói: “Tôi phải đi trước”
Bạch Dương chạy như bay ra ngoài, truyền thông còn chưa kịp phản ứng tình huống gì xảy ra thì người đã không thấy đâu
“Các vị truyền thông xin thông cảm, vì trong nhà có việc đột xuất, xin thứ lỗi, nếu có tin tức gì chúng tôi sẽ thông báo cho mọi người” Lý Hưởng ứng phó mấy câu cũng nhanh chóng rời đi.
Bạch Dường và Lý Hưởng tranh thủ chạy đến bệnh viện thì Hàm Nhất đã được đẩy vào phòng phẫu thuật
Bạch Dương thở hồng học hỏi: “Tình huống hiện tại thế nào rồi ạ?”
Mẹ Trần sắc mặt không tốt lắm “Hàm Nhất khó sinh, đứa nhỏ bị cuống rốn quấn cổ không ra được, vừa kiểm tra lại không có nhịp tim nên bị đưa khẩn cấp vào phòng phẫu thuật, phải sinh mổ”
Mang thai 10 tháng cơ thể Hàm Nhất bị sưng phù , vốn cho rằng sắp sinh lại đột nhiên phát sinh ngoài chuyện ý muốn , Bạch Dương đều khẩn trương hơn ai khác.
Đứa bé này chính là mạng sống của Hàm Nhất, Bạch Dương quá rõ ràng về điều đó, nếu như đứa bé có chuyện gì chắc Hàm Nhất sẽ điên mất.
Mẹ Bạch tìm tới chuyên gia tốt nhất để làm phẫu thuật cho cô.
Bên trong phòng phẫu thuật, tinh thần Hàm Nhất đều tập trung vào đứa con của mình, vừa rồi nghe bác sĩ bảo đứa bé không có nhịp tim, cả người cô liền luống cuống.
Khi đứa bé được lấy ra liền bắt đầu sơ cứu, một lát sau, màn hình chỉ số nhịp tim mới xuất hiện một lần nữa, tiếng khóc của trẻ con vang lên mới làm Hàm Nhất buông xuống nỗi lo lắng.
“Là một cô con gái, nặng 7.2 cân (3.6kg)” bác sĩ thông báo về tình huống đứa bé cho Hàm Nhất.
Hàm Nhất biết được tiểu bảo bối bình an chào đời rốt cuộc ngừng khóc mà mỉm cười, cảm tạ ông trời đã không mang đi đứa con thứ 2 này của cô
Đứa bé được y tá đẩy ra ngoài, người một nhà liền vây xung quanh
Bạch Dương lo lắng cho tình huống của Hàm Nhất liền đứa bé còn chưa nhìn đã vội vàng hỏi y tá: “Sản phụ thế nào rồi?”
“Sản phụ rất tốt, một lát sẽ được đưa ra ngoài”
Mẹ Bạch: “Là bé trai hay bé gái?”
“Là một tiểu công chúa, nặng 7.2 cân”
“Quá tốt rồi, nhà chúng ta rốt cuộc có con gái, ông xã, chúng ta cuối cùng cũng có cháu gái” mẹ Bạch vui vẻ muốn hỏng rồi, tâm nguyện nhiều năm rốt cuộc cũng đạt được
Chỉ một lát sau Hàm Nhất được đẩy ra, Bạch Dương chạy qua nói: “Bà xã, em vất vả rồi”
“Nhìn thấy con gái chưa?” Giọng nói cô có chút suy yếu
“Ừ, anh thấy rồi, em trước đừng nói, cứ nghỉ ngơi thật tốt” Bạch Dương hôn lên trán cô một cái
Hàm Nhất vì sinh mổ cho nên cần ở lại bệnh viện thêm mấy ngày, Bạch Dương đặc biệt chọn phòng bệnh VIP tốt nhất cho cô, người một nhà đều bên cạnh, Hàm Nhất đang ôm con gái cho bú.
Bạch Dương thì ngồi ngay bên cạnh cô nhìn con gái đáng yêu của mình
“Đứa nhỏ này thật sự quá ngoan, không khóc không nháo, chỉ ăn rồi ngủ, tỉnh dậy thì tự mình chơi, một chút cũng không giống Hàm Nhất lúc nhỏ, khi vừa sinh ra đều khóc rung cả tầng lầu của y tá bác sĩ” mẹ Trần cười chê Hàm Nhất
Mẹ Bạch: “Xem ra là giống Bạch Dương lúc nhỏ, không khóc không nháo, an tĩnh đến nỗi tôi còn sợ có vấn đề, sợ đứa trẻ bị bệnh tự kỉ”
Hàm Nhất khẽ dựa trong ngực Bạch Dương nghe hai bà mẹ kể chuyện khi còn bé
Lý Hưởng nhìn thấy dáng vẻ Bạch Dương ôm con gái liền không ngừng hâm mộ nói: “Anh cũng muốn có con gái, thật sự quá đáng yêu”
“Em cũng muốn đứa con gái” Nam Nam cùng đồng cảm với chồng
“Hai đứa con trai của hai người nghe được sẽ thương tâm đấy, vậy mà bị ba mẹ chúng ghét bỏ” Hàm Nhất bất bình thay cho hai đứa nhỏ
Nam Nam than thở nói: “Cậu không biết trong nhà có hai đứa con trai kinh khủng cỡ nào, chẳng khác gì chiến trường, quá lì lợm, đứa lớn đã lì, đứa nhỏ cũng chẳng tốt hơn chút nào.
Đâu có như cô con gái hiểu chuyện như vậy, thật làm người thích”
“Nếu không chúng ta đổi đi?”
Chính sách nhà nước chỉ cho phép sinh hai đứa, Lý Hưởng hy vọng sinh con gái đã bị vỡ mộng, chỉ có thể đánh chủ ý lên con gái nhà Bạch Dương
“Nghĩ cũng đừng mơ, mệnh anh không có con gái, biết vì sao không?” Bạch Dương đương nhiên sẽ không đồng ý
“Vì sao?”
Bạch Dương khiêu khích nói: “Bởi vì đời trước anh có có nhân tình”
Lý Hưởng: …
Người một nhà bị Bạch Dương làm cho tức cười, cô con gái nhỏ giống như nghe hiểu, con mắt cũng cong thành hình trăng khuyết
Đạo diễn Nghiêm đột nhiên nhớ tới mình còn chưa biết tên của đứa bé
“Đưa bé này tên là gì? Đã đặt nhũ danh chưa?”
Bạch Dương: “Nhũ danh là An An, hi vọng sau này con gái bình an trưởng thành, tên tự do ông nội đặt”
Ba Bạch cười nói: “Bạch Tễ, sau cơn mưa trời lại sáng!”