Buổi họp cổ đông kết thúc, khi chỉ còn lại Khương Tình và Khương Ẩn, những việc được ẩn giấu rất sâu cũng được khơi mào ra.
Khương Ẩn thì vẫn cố chấp vấn đề thắng thua.
Hắn ta không hiểu lúc trước ván cờ của mình đã để lộ sơ hở ở điểm nào, vì sao cuối cùng người chiến thắng vẫn là Khương Tình?
Những việc hắn sắp xếp để Khương Tình không thể trở về Khương thị tại sao lại thất bại?
Khương Tình chỉ cười nhạt nhẽo, thấp giọng nói:
"Thường vào những lúc con người ta nghĩ rằng mình đang nắm chắc thắng lợi cũng là lúc họ dễ lộ sơ hở nhất."
Khương Ẩn cười khẩy:
"Em họ nói gì tôi không hiểu."
Khương Tình đan mười ngón tay vào nhau, thờ ơ mở miệng:
"Anh nghĩ sẽ nắm được quyền chủ động trong cuộc chiến với các cổ đông, nhưng tôi xuất hiện ở đây. Chứng minh mục đích của anh đã không hoàn thành được. Còn bị túm cái đuôi cáo và dã tâm không chút cố kỵ kia. Anh thật sự tin tưởng rằng tôi đang đi tìm Hạ Nhi, hơn nữa gần như điên cuồng. Vì thế cho rằng lúc này ra tay sẽ không có chút sơ hở, miễn là tôi gặp chuyện, chiếc ghế chủ tịch sẽ thuộc về tay anh."
Đến giờ phút này, Khương Ẩn mới nhận ra nữ nhân trước mặt mình thực chất chính là cao thủ gài bẫy.
Đầu tiên cố tình tung tin đồn ra ngoài về việc bản thân đang đau buồn tột độ vì một nữ nhân, còn càng diễn càng giống một bộ dạng không màng tất cả.
Trên thực tế, việc tìm kiếm Hạ Nhi có lẽ là ngoài mặt mà thôi, cho dù buổi họp báo đó đã đả kích Khương Tình, những dự án bị đình trệ và sự việc Du Thành còn khiến địa vị của Khương Tình lung lay theo bão táp. Nhưng thật ra mọi thứ chỉ là những quân cờ dụ dỗ hắn rơi vào bẫy.
Từ việc bỏ mặc mọi thứ tại Khương thị cho Vương Minh Tuyết không quản tới, hắn lại càng tin rằng Khương Tình vì một nữ nhân mà phát điên, đánh mất lý trí.
Khương Ẩn bật cười thành tiếng, lớn giọng mỉa mai:
"Khương tổng! À không, bây giờ là Khương chủ tịch mới đúng. Tôi rất bội phục cô. Cho dù đối với tình trạng hiện tại cô vẫn có thể lật ngược tình thế được. Phải chăng tôi đã đoán sai, Hạ tiểu thư thật sự không quan trọng một chút nào với cô sao?"
Khương Tình rất bình thản, dung sắc không động chút nào, chỉ lạnh nhạt mở miệng:
"Đây là một ván cờ tôi buộc phải thắng, nếu không tôi vẫn mất cô ấy một cách vô ích. Chi bằng cho bản thân một cơ hội, tìm chút hi vọng trong đống tro tàn. Không phải sao?"
Khương Ẩn nghe xong câu này liền sững người, sau đó mới bàng hoàng tỉnh ngộ.
Trong ván cược này, Khương Tình đã không có đường lùi, một khi thua cuộc sẽ là thất bại triệt để.
Một nữ nhân đã quen mưu lược dựa theo tình hình sẵn có, không bao giờ nghĩ sẽ kéo nữ nhân mình yêu vào ván cờ của mình.
Nhưng sự việc họp báo diễn ra kia, sự tuyệt tình đó của Hạ Nhi lại trở thành trợ giúp vô cùng đắc lực.
Nắm vững tình hình và xoay chuyển thế cục, chính là bản lĩnh của Khương Tình.
Khương Ẩn hắn bây giờ đã được lĩnh giáo, cũng cam bái hạ phong.
Nội tâm Khương Ẩn bây giờ đã hoàn toàn chết khô, không còn mong chờ một chút hi vọng nào nữa:
"Cô đã biết chuyện đó từ lâu rồi, phải không?"
Khương Tình cúi đầu, khẽ nhướng mày.
Sự việc đó là khi Khương Tình bị bắt cóc lúc còn nhỏ.
Năm xưa Khương Tình vì sự việc bắt cóc đó mà nợ ơn nghĩa của Bối Vy.
Tuy lúc đó không tìm tới tận ngọn nguồn, không thể điều tra ra những chuyện được hành động đến kín kẽ như vậy.
Nhưng Khương Tình vẫn luôn đoán được kẻ ra tay phía sau là ai.
Khương Bá.
Khương Tình luôn chú ý đến nhất cử nhất động của 'người thân' này. Bao gồm cả thế lực đằng sau, vì nắm quá rõ nên hiểu được cách thức tàn độc không chừa đường sống của hai cha con Khương Bá.
Sau khi Hạ Nhi rời đi, nhiều lần bị ám sát và bị phát hiện hành tung, Khương Tình nhận ra bao năm qua bên cạnh mình vẫn luôn chôn giấu không ít 'tâm phúc' do Khương Bá cài vào.
Vì để đào ra những nội gián ẩn núp bên cạnh mình, không ít lần Khương Tình đã lâm vào tình trạng nguy hiểm cận kề đến tính mạng, nhưng từng người một đều đã lộ mặt.
Cũng bị diệt gọn.
Bản thân Khương Tình biết rõ mình mạng lớn không chết trong tay Khương Bá, đây có lẽ chính là may mắn.
Khương Bá đã thật sự muốn giết chết người thừa kế dòng chính của Khương gia.
Khương Tình ngay từ nhỏ đã sống trong tranh đấu, bị chính người thân hãm hại đến không thể tin tưởng bất kì ai, sau đó bị ép phải trưởng thành như thế, bị ép phải đón nhận sự cô độc trên thế gian này, lớn lên, trở thành một con người mà trong mắt người ngoài là không gì khiến bản thân sụp đổ được.
Cũng bởi vì như vậy, một người luôn lý trí, giỏi khắc chế, làm việc quyết đoán, không làm chuyện không có nguyên tắc, không cho người khác có cơ hội để lợi dụng, có trí có mưu, với chuyện gì cũng như vậy —Khương Tình đều không có khuyết điểm.
Thế nhưng, Hạ Nhi — cô xuất hiện như một tia sáng hạnh phúc trong lòng Khương Tình bao nhiêu năm qua.
Nhớ nhung cô, tương tư cô, mất hồn mất vía vì cô, thậm chí nảy sinh sự ham muốn với cô.
Tất cả những cảm xúc này đều là biểu hiện cho việc yêu một người và muốn có được hạnh phúc.
Tình yêu quả nhiên là một thứ vừa vô lý lại khiến người ta đánh mất lý trí.
Cũng chính vì như vậy, Hạ Nhi đã trở thành một khuyết điểm chí mạng của Khương Tình.
Để bảo vệ cô, Khương Tình đã sử dụng một cách thức cực đoan nhất để hủy hoại đi chút ấm áp đó.
Khương Ẩn nắm quá rõ điều đó, vì thế để đối phó với Khương Tình, hắn đã bắt đầu ra tay từ phía Hạ Nhi.
Chỉ cần Hạ Nhi xảy ra chuyện, Hạ gia căm hận Khương gia, hoặc hai gia tộc xích mích với nhau, bản thân Khương Tình lại là người gây ra điều đó, thì bản thân hắn sẽ là người có lợi nhất trong chuyện này.
Thế nhưng, chuyện ngoài ý muốn mà Khương Ẩn không ngờ tới, vốn bản thân hắn nghĩ Hạ gia bây giờ chỉ còn lại sự căm hận với Khương Tình, sẽ chống đối đến cùng với việc Khương Tình trở thành người đứng đầu các đại gia tộc.
Khương Ẩn tin rằng, với những gì Khương Tình và Hạ Nhi thể hiện tại buổi tiệc đại thế gia và họp báo, Hạ gia nhất định không thể bình thản xem như không có chuyện gì như vậy.
Thế nhưng, trước mặt hắn hiện tại chính là kết quả:
Khương gia rơi vào khủng hoảng trầm trọng, Hạ gia lại vẫn như cũ không hề bỏ đá xuống giếng, còn tiếp tục che giấu vận hành những dự án với Khương thị.
Hắn biết rõ Hạ gia đã từng ra lệnh ngừng toàn bộ dự án liên quan đến Khương thị, nhưng lúc này những thứ đang nằm trước mặt hắn chính là những bản dự án đã hoàn thành.
Trong đó còn có cả Du Thành.
Hắn cứ ngỡ dự án Du Thành sẽ không thể hoàn thành được, nhưng Dung Lạc bằng một cách thức nào đó đã thoả hiệp.
Điều đó có nghĩa là quyết định chấm dứt mọi dự án với Khương thị đều đã bị bác bỏ.
Hạ Nhi đã quyết không để Hạ gia làm một chướng ngại trên con đường bước tới quyền lực của Khương Tình.
Nếu như vậy, việc Khương gia đứng đầu các đại gia tộc, và chiếc ghế chủ tịch thuộc về Khương Tình vốn dĩ là chuyện sớm hay muộn.
Những khủng hoảng và biến động trong Khương gia trong thời gian này là miếng mồi để khiến hắn bại lộ hành tung, ngay cả việc sức khoẻ của Khương Thời chuyển biến tốt đẹp cũng bị che giấu đến không một kẽ hở.
Khương Ẩn bật cười.
Hạ Nhi — Một nữ nhân cho dù oán hận đến mức nào đi nữa, vẫn một mực muốn bảo vệ lợi ích của nữ nhân mà mình yêu.
Hắn chính là phán đoán sai về con người của cô rồi.
Bị tổn thương sâu sắc đến như vậy, từng việc từng việc đả kích một nữ nhân đến bước đường cùng, nhưng điều đó lại không hề khiến Hạ Nhi mất đi lý trí.
Ngược lại, cô rất lý trí, cũng rất thông minh.
Càng tổn thương, càng bị dồn ép đến đường cùng, cô lại càng tỉnh táo, thậm chí là tỉnh táo tới mức tàn nhẫn.
Nếu Khương Ẩn đoán không nhầm, ngay cả việc dứt tình trên buổi họp báo, Hạ Nhi cũng là đang làm cho hắn ta xem.
Tất cả chỉ vì Khương Tình.
Hai nữ nhân ngang tài ngang sức, đôi bên đều rất tàn nhẫn, cũng vô cùng xứng với nhau.