Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chương 26: Tai nạn giao thông

Phiêu Tuyết hẹn Vy Vy và Nhị Hỷ ra ngoài dạo phố. Phiêu Tuyết cầm lấy một chiếc áo hai lớp màu tím nhạt xoay người so trước gương rồi lại quay sang nói với Vy Vy và Nhị Hỷ: "Chị này, hôm nay là trận chung kết cuối cùng của cuộc thi PK giữa các cặp hiệp lữ rồi, trùng hợp cũng là ngày Tiêu Nại phải đi Chân Ức với Ngu Công, nhưng sao em luôn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó xảy ra?"

Nhị Hỷ lấy một chiếc váy đỏ so với người Vy Vy chốc lát: "Phiêu Tuyết, có phải em quá mẫn cảm rồi không?"

Vy Vy đẩy tay Nhị Hỷ ra: "Thật ra không chỉ mỗi Phiêu Tuyết đâu, mình cũng có cảm giác như vậy."

Nhị Hỷ cầm một bộ váy màu trắng đi kèm thắt lưng mà tay áo có khắc họa tiết quay qua tấm gương ướm thử vào người: "Nhất định là hai người quá mẫn cảm rồi, các cậu nhìn xem mình mặc chiếc áo này có đẹp không?"

"Đẹp lắm, đẹp lắm." Phiêu Tuyết không thèm nhìn cô mà qua loa trả lời.

Vy Vy cũng chỉ liếc nhìn một cái rồi đáp cho qua: "Đẹp lắm, nước da cậu rất trắng, kết hợp với cùng màu trắng không bị lỗi thời."

Nhị Hỷ nhìn hai người chỉ đáp trả mình cho có mà im lặng,sau đó lấy di động ra chụp một bức hình gửi Khâu Vĩnh Hầu.

Wechat

Cục cưng Nhị Hỷ: Hầu Tử sư huynh ơi, em không vui! (Đính kèm một bức ảnh)

Hầu Tử sư huynh: Nhị Hỷ bị sao vậy?

Cục cưng Nhị Hỷ: Phiêu Tuyết và Vy Vy không quan tâm đến em.

Hầu Tử sư huynh: Anh không giúp được gì cho Nhị Hỷ sao?

Cục cưng Nhị Hỷ: Vậy anh nói xem bộ đồ này đẹp không?

Hầu Tử sư huynh: Đẹp lắm, làn da em rất trắng.

Cục cưng Nhị Hỷ: Được rồi, vậy em sẽ mua cái này, cảm ơn Hầu Tử sư huynh!

Hầu Tử sư huynh: Không có gì.

Ký túc xá nam

Hách Mi canh lúc Khâu Vĩnh Hầu không để ý thì liền cướp điện thoại: "Tôi nói này Hầu Tử, cậu trò chuyện với ai mà vui thế? Mau kể cho tôi nghe xem cậu đang để mắt con gái nhà ai?"

Anh thấy Vĩnh Hầu muốn lấy lại điện thoại thì vội ném sang cho Vu Bán San: "Ngu Công, tiếp lấy!"

Vu Bán San tiếp được điện thoại, lật lại xem thì thốt lên: "Ấy chà, đây không phải là Nhị Hỷ - bạn cùng phòng của Vy Vy sao?"

"Hầu Tử, mau thành thật khai báo, cậu và Nhị Hỷ là thế nào?" Hách Mi túm lấy Khâu Vĩnh Hầu tra hỏi.

Vu Bán San giấu điện thoại ra sau lưng: "Hầu Tử, thành thật khai báo đi, còn không tôi sẽ báo cáo chuyện này cho Tam Tẩu với Vy Vy biết."

Khâu Vĩnh Hầu giãy giụa muốn thoát khỏi bàn tay của Hách Mi: "Tôi và Nhị Hỷ thật sự không có gì hết!"

"Còn nói không có gì? Eo ơi, Cục cưng Nhị Hỷ, tôi còn không đặt mấy biệt danh ấu trĩ như vậy cho Vy Vy nữa." Vu Bán San chả nể nang gì mà vạch trần Vĩnh Hầu.

Anh thừa dịp Hách Mi không để ý liền giẫm vào chân phải cậu ta một cái. Chân phải đau nhói, Hách Mi lập tức thả anh ra.

Không có ai trói buộc, Vĩnh Hầu liền giành lại điện thoại: "Các cậu quản được à? Các cậu thì một người, hai người đều đã có bạn gái, còn tôi bị cô đơn lẻ bóng. Không lẽ tôi không được phép tìm kiếm người mình thích?"

Hách Mi mỉm cười mà nghiến răng nghiến lợi, sau đó dùng tay trái ôm anh: "Hầu Tử, chẳng phải còn có tôi sao? Tôi cũng cô đơn lắm, cớ sao cậu không đi theo tôi?"

Khâu Vĩnh Hầu ghét bỏ nhìn cậu ta: "Với cậu? Hay là thôi đi, so với kết đôi với cậu thì tôi thà tìm một cô gái còn hơn."

Hách Mi thấy thái độ ghét bỏ của Vĩnh Hầu thì giận dữ đập thẳng vào mũi anh: "Ngu Công, lấy tất thối của tôi ra đây!"

"Được rồi." Sau đó Vu Bán San bịt mũi mình lại, đem tất thối của cậu đến gần Vĩnh Hầu.

"Ngu Công, cậu mau lấy ra cho tôi!"

"Tôi không!"

Đúng lúc đó di động của Ngu Công bỗng reo lên.

"A lô, Tiêu Nại? Được được được, tôi xuống ngay đây."

Rồi Bán San cúp máy, bảo lại với Hách Mi: "Mi Ca, Tiêu Nại gọi tôi rồi, bít tất này trả lại cho cậu, cứ từ từ mà chơi."

Hách Mi nhận lại bít tất đáp Bán San: "Đi đi, chờ cậu với Tiêu Nại về rồi thì chơi tiếp." Nói xong cậu thả Vĩnh Hầu ra.

Chuyển đến cửa hàng quần áo

"Nhị Hỷ, cậu đang làm gì vậy?"

"Không có không có gì!"

Nhị Hỷ căng thẳng nhìn Vy Vy, mà Vy Vy cũng không chú ý, cô kéo Nhị Hỷ đến khu khi nãy lấy được chiếc váy vừa ý: "Nhị Hỷ, cậu nói xem mình nên mua cái váy đỏ này hay cái váy hoa này đây?"

"Cả hai cái cậu mặc đều rất ưa nhìn, hay là mua hai cái luôn đi!" Nhị Hỷ ngắm nghía một lúc rồi so lên người Vy Vy.

Cô gọi thêm Phiêu Tuyết đứng cạnh vừa mới thử đồ ra: "Phiêu Tuyết, em thấy thế nào? Cả hai bộ đều hợp với vóc dáng và nước da của Vy Vy."

"Không sai tẹo nào, chị hợp hết cả hai cái, hay là mua hết hai bộ luôn đi?" Phiêu Tuyết nhìn Nhị Hỷ so váy vào người Vy Vy rồi kết luận.

"Vậy cũng được, chị mua hết."

Vy Vy vừa thấy Phiêu Tuyết chạy tới khu giày thì hỏi ngay: "Phiêu Tuyết, em đang làm gì thế?"

Phiêu Tuyết cầm lấy một đôi giày trắng đế thô cùng một đôi cao gót mũi nhọn màu đỏ: "Phối đồ cho chị nè, hai đôi cao gót này kết hợp với hai cái váy kia!"

Vy Vy hơi do dự nhìn đôi cao gót trong tay Phiêu Tuyết: "Nhưng mà có phải cao quá rồi không Phiêu Tuyết?"

"Hả? Đôi em đang mang cao hơn nữa này, em có một đôi màu đen gót nhọn cao 10cm mà em đâu thấy cao lắm đâu, em còn chạy được luôn đây. Chị nè, chị có phải là phụ nữ không vậy?" Phiêu Tuyết nghi ngại nhìn Vy Vy quét một đường từ trên xuống dưới.

"Nghĩ cái gì thế? Đương nhiên chị là phụ nữ rồi!" Vy Vy nhìn mấy món đồ trên tay Phiêu Tuyết hỏi: "Em chọn được gì rồi?"

"Váy dài, quần khoét chân, áo thun dài tay trắng đen, áo khoác dài mỏng không tay, áo jeans xanh, quần eo cao đen, quần bút chì xanh rách, áo sơ mi trắng kiểu Hàn không bâu thêu hình cây cối. Trừ cái váy này ra, còn lại đều thành một bộ, lát nữa em sẽ chọn thêm giày."

Phiêu Tuyết nhìn quần áo một chút, nói tiếp với Vy Vy và Nhị Hỷ: "Em cũng đã nghĩ xong nên chọn giày nào rồi. Váy dài thì đi với giày cao gót trắng mũi nhọn, quần khoét chân đi chung giày cao gót đinh tán, áo jeans xanh thì kết hợp với giày vải trắng. Còn cái quần xanh rách này đi cùng giày trắng đế cứng."

Nhị Hỷ mang vẻ mặt đầy sùng bái nhìn cô: "Phiêu Tuyết, em thật lợi hại! Lại đây xem đồ giúp chị với!"

Sau đó Nhị Hỷ kéo Phiêu Tuyết đến khu giày dép chọn lựa.

"Đôi màu nâu đất với đôi xăng-đan kia không tệ đâu, rất hợp với cái váy của chị."

Nói rồi Phiêu Tuyết cầm lấy một đôi giày đưa cho Nhị Hỷ: "Cho em hỏi một câu không hay lắm nha, chị sẽ mang đôi này chứ? Em chỉ lo là chị với chị em như nhau - đều không giống phụ nữ."

"Ai mà không giống phụ nữ, em đang nói ai vậy? Chị em là trường hợp đặc biệt còn chị thì không." Nhị Hỷ đập cô một cái.

Ba người tính tiền trong cửa hàng quần áo xong đi ra thì đã là buổi tối. Phiêu Tuyết nhìn trời một chút rồi hỏi Nhị Hỷ, Vy Vy: "Chúng ta đi ăn mì Lan Châu đi? Ăn xong chạy về tham gia cuộc thi PK hiệp lữ cũng vừa kịp."

"Cũng được!" Nhị Hỷ nghĩ nghĩ rồi tán thành ý kiến này.

Sau khi về nhà thì Vy Vy một mực đợi Ngu Công login mà gần đến tám giờ rồi anh vẫn không xuất hiện. Cô lập tức gọi cho anh nhưng người nghe điện thoại lại báo cho một tin không hề tốt.

"Cho hỏi là cô Bối Vy Vy đúng không? Xin chào, đây là bệnh viện nhân dân, hẳn cô là bạn gái của anh Vu Bán San, anh Vu Bán San vừa bị tai nạn giao thông, hiện tại còn đang trong tình trạng hôn mê..."

Những lời sau đó Vy Vy không còn nghe rõ nữa, điện thoại di động trượt khỏi tay cô. Vy Vy vội chạy ra khỏi ký túc xá, Hiểu Linh bị cô dọa sợ, hét lên phía sau: "Muộn như vậy mà cậu còn đi đâu!?"

Phiêu Tuyết đang định bật máy tính xem Vy Vy với Ngu Công thi đấu thì nghe thấy tiếng di động mình reo lên, cô không thèm nhìn tên mà trực tiếp bắt máy: "Xin chào, đây là bệnh viện nhân dân, cô hẳn là bạn gái của anh Tiêu Nại. Anh Tiêu Nại vừa bị tai nạn giao thông, hiện bây giờ được chuyển vào phòng cấp cứu..."

Cô bỗng ngơ ngác trong phút chốc, lập tức lấy túi xách chạy đến bệnh viện.

-o0o-

(•Sam•): Nhị Hỷ bán mình quá nhanh, haiz (・_・;). . .

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!