Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chương 23: Quyết đấu

Nhóm

[ Điệp Mộng Vị Tỉnh ]: Ta sẽ kết hôn, ngày mai lúc chín giờ, các cô nhớ đến miếu Nguyệt Lão tham dự đấy.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chúc mừng chúc mừng, chúc mừng Điệp Mộng tỷ bắt đầu lại từ đầu! [Phiêu Tuyết nhìn màn hình vi tính nghĩ thầm: Mình còn tưởng mình phải kéo cả người nhà Phàm ca xuất hiện nữa chứ.]

[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Chúc mừng cô nha Điệp Mộng!

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Chúc mừng chúc mừng, Điệp Mộng, cô kết hôn với ai vậy?

[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Chúc mừng chúc mừng, Điệp Mộng, cô nói cho bọn ta biết đi. (bởi vì Phiêu Tuyết và Vy Vy quen biết với Điệp Mộng, Lôi Thần Ny Ny)

[ Điệp Mộng Vị Tỉnh ]: Đến lúc đó sẽ nói cho các cô biết.

[ Lôi Thần Ny Ny ]: Lại như vậy nữa! Được rồi, ngày mai nhất định ta sẽ đến đúng giờ.

[ Điệp Mộng Vị Tỉnh ]: Ừ!

[Hệ thống]: Hắc Dạ Vũ Phàm mời Chiến Thiên Hạ quyết đấu tại đỉnh Tử Cấm, Chiến Thiên Hạ chưa ứng chiến. (Phí lời, Hắc Dạ Vũ Phàm đứng thứ hai trên bảng xếp hạng của Thiện Nữ U Hồn. Chiến Thiên Hạ tuy không lên được bảng xếp hạng nhưng tốt xấu gì cũng trên chục người, nhưng làm sao có thể đánh thắng Hắc Dạ Vũ Phàm được.)

[Hệ thống]: Hắc Dạ Vũ Phàm mời Chiến Thiên Hạ quyết đấu tại đỉnh Tử Cấm lần hai, Chiến Thiên Hạ chưa ứng chiến.

[Hệ thống]: Hắc Dạ Vũ Phàm mời Chiến Thiên Hạ quyết đấu tại đỉnh Tử Cấm lần ba, Chiến Thiên Hạ chưa ứng chiến.

Kênh thế giới

[ Hắc Dạ Vũ Phàm ]: Chiến Thiên Hạ, là đàn ông thì đánh với ta một trận đi. Rõ ràng đang online mà còn làm bộ như đang off, ngươi tưởng ta ngu sao? Ba trận, chỉ cần ngươi thắng một thì xem như ta thua, tự động hạ xuống ba cấp. Ta sẽ đánh tay không với ngươi, không mang theo vũ khí. Nếu như cả ba trận ta đều thắng, thì không những ngươi phải đưa lại chức vị bang chủ cho ta, mà ta còn muốn ngươi tự hạ sáu cấp.

[ Hắc Dạ Vũ Phàm ]: Ngoài ra Tiểu Vũ Thanh Thanh, cô hãy nghe kỹ cho ta, ta sẽ không vì cô làm nũng một vài lần mà tự động bỏ tiền ra mua trang bị giúp cô, đánh boss trùm thay cô. Lần sau, nếu còn tìm người hack máy tính ta thì ta sẽ cho cô chết mà không biết nguyên do, ta nói được là làm được.

[ Bé con ám muội ]: Chuyện gì vậy? Nam thần Hắc Dạ của ta đã mấy năm nay không login, sao tự nhiên hôm lại nay login?

[ Đại Thần ta yêu ngươi ]: Chẳng lẽ các ngươi không chú ý tới Hắc Dạ Vũ Phàm nói Tiểu Vũ Thanh Thanh hack máy tính hắn sao?

[ Tài Nữ Khuynh Thành ]: Có để ý tới, nhưng mà chuyện này liên quan gì đến Chiến Thiên Hạ không? Mặc dù chúng ta đều biết Chiến Thiên Hạ ly hôn Điệp Mộng Vị Tỉnh vì cô Tiểu Vũ Thanh Thanh kia, Bích Hải Triều Thanh Các thuộc về Chiến Thiên Hạ, nhưng chuyện này có quan hệ gì với nam thần Hắc Dạ?

[ Chọn con nai này ]: Lẽ nào Điệp Mộng Vị Tỉnh có quen biết với nam thần Hắc Dạ rồi nam thần Hắc Dạ biết chuyện nên quyết đấu với Chiến Thiên Hạ, giành lại Bích Hải Triều Thanh Các?

[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Có thể lắm!

[Hệ thống]: Hắc Dạ Vũ Phàm mời Chiến Thiên Hạ quyết đấu tại đỉnh Tử Cấm lần bốn, Chiến Thiên Hạ ứng chiến.

Một giây sau

[Hệ thống]: Chiến Thiên Hạ tài nghệ chưa bằng người nên thất bại trước Hắc Dạ Vũ Phàm. Ngày dài tháng rộng, hẹn ngày tái đấu.

Sau đó, Chiến Thiên Hạ lập tức hồi phục máu, tiếp tục xông lên đánh Hắc Dạ Vũ Phàm, kết quả một giây sau.

[Hệ thống]: Chiến Thiên Hạ tài nghệ chưa bằng người nên thất bại trước Hắc Dạ Vũ Phàm. Ngày dài tháng rộng, hẹn ngày tái đấu.

Chiến Thiên Hạ hồi phục lại máu lần nữa, đấu tiếp với Hắc Dạ Vũ Phàm, kết quả một giây sau.

[Hệ thống]: Chiến Thiên Hạ tài nghệ chưa bằng người nên thất bại trước Hắc Dạ Vũ Phàm. Ngày dài tháng rộng, hẹn ngày tái đấu.

[Hệ thống]: Căn cứ vào quy ước giữa hai người, Chiến Thiên Hạ tự hạ sáu cấp, tặng Bích Hải Triều Thanh Các cho Hắc Dạ Vũ Phàm.

Tư Mật

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Phàm ca thô bạo quá!

[ Hắc Dạ Vũ Phàm ]: Đâu có đâu có, chỉ vì Điệp Mộng mà thôi.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: (@[email protected];)? Phàm ca, anh quả thật là một trung khuyển, không đỡ nổi anh rồi.

[ Hắc Dạ Vũ Phàm ]: Không đỡ được thì đi tìm Tiêu Nại của em đi.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Anh, anh cho rằng em không muốn à? Nếu không phải Tiêu Nại đi Thượng Hải thì anh nghĩ em sẽ nói chuyện phiếm với anh sao?

[ Hắc Dạ Vũ Phàm ]: Ờ, em nói như thể anh muốn trò chuyện với em lắm vậy.

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ngô Vũ Phàm! Anh, anh là đồ qua cầu rút ván! Coi chừng em nói với Điệp Mộng tỷ rằng Hắc Dạ Vũ Phàm là Ngô Vũ Phàm đó!

[ Hắc Dạ Vũ Phàm ]: Đừng đừng đừng, anh sai rồi. Bé Tuyết, em đừng giận mà, anh mời em ăn cơm được không?

[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Không được, em giận rồi!

Ngay sau đó Phiêu Tuyết logout, tắt máy tính rồi nhắn tin cho Tiêu Nại.

Phu nhân: Tiêu Nại Tiêu Nại, anh đang làm gì thế?

Tiêu Nại Đại Thần: Đang đợi Giám đốc Vương.

Phu nhân: Ồ, vậy chừng nào anh mới về được?

Tiêu Nại Đại Thần: Sớm nhất là tối nay anh về, muộn nhất là ngày mai.

Phu nhân: Vậy anh mau về nhà nha!

Tiêu Nại Đại Thần: Yên tâm đi, vi phu sẽ không bắt phu nhân đợi lâu nữa đâu.

"Hóa ra anh chính là hạnh phúc em luôn muốn giữ lại.

Hóa ra đôi ta đã từng gần với tình yêu đến vậy.

Khi anh quyết định vì em mà chống chọi cả thế giới ấy.

Cả cơn mưa mà chúng ta cùng bị ướt đẫm.

Mỗi kỉ niệm chính là tình cảm chân thành không tì vết của anh.

Gặp anh thật may mắn biết bao, nhưng em đã đánh mất quyền rơi nước mắt vì anh rồi.

Chỉ mong bên phía chân trời kia, nơi em không thể nhìn thấy, anh vẫn sẽ dang rộng đôi cánh nếu định mệnh trao cho anh một người con gái nào khác.

Cô ấy thật may mắn..."

Phiêu Tuyết nghe thấy tiếng chuông điện thoại ở trên sô pha. Sau khi cô tìm ra di động thì thấy trên điện thoại hiện ra tên Vy Vy, cô bấm nhận cuộc gọi: "A lô, có chuyện gì vậy chị?"

"Phiêu Tuyết, tại sao em không nói cho chị biết Ngu Công là Vu Bán San?"

"Ây... Chẳng phải bây giờ chị đã biết rồi sao?" Phiêu Tuyết đáp một cách hết sức tự nhiên.

Vy Vy ở đầu dây bên kia hít một hơi thật sâu rồi mới mở miệng: "Mà Bán San nói với chị, em bán đứng chị chỉ vì mấy tháng đồ ăn vặt."

Phiêu Tuyết nghe xong, đỏ mặt: "Cái này, em chưa ăn xong đâu, chị muốn ăn không?"

"Muốn chứ! Không đúng, lạc đề rồi, sao em lại không nói cho chị biết?" Vy Vy đột nhiên cảm thấy lạc đề, lập tức quay lại vấn đề chính.

"Chị nè, chị xoắn xuýt chuyện này làm gì? Không lẽ chị và Ngu Công đã thành một đôi? Thật tốt quá, dù sao Ngu Công cũng tốt hơn Tào Quang rất nhiều. Nếu lỡ không phải trước đó Tào Quang kiếm em, nhờ giúp cậu ta theo đuổi chị mà em lại kiên quyết từ chối, đồng ý cho Ngu Công theo đuổi chị thì sao? Ban đầu em định hại anh ấy mấy tháng đồ ăn vặt, không hề nghĩ đến chuyện tha cho ảnh nhưng sau đó cái tên đổi trắng thay đen kia muốn theo đuổi chị nên em mới tha cho, còn cho phép anh ấy qua lại với chị mà." Cô cầm điện thoại giải thích mọi chuyện.

Mặt Vy Vy đỏ lên: "Nhưng mà, em cũng phải nói cho chị biết trước chứ! Hôm nay thật là làm chị hoảng hồn đó." Thế nên Phiêu Tuyết mới biết thì ra hôm nay là ngày hai người gặp mặt nhau, mà Ngu Công đã thành công dọa Vy Vy một trận.

"Biết sớm hay biết muộn khác nhau chỗ nào? Chẳng qua là vấn đề thời gian thôi. Em không nói cho chị biết là vì nghĩ nên để hai người trò chuyện với nhau nhiều hơn, tiếp xúc thân mật hơn mà." Cô vừa cầm di động vừa bật vi tính đăng nhập lại vào Thiện Nữ U Hồn.

Vy Vy giơ ống nghe lên, định nói tiếp thì bị Phiêu Tuyết đánh gãy: "Chị này, mọi chuyện đã thành ra như vậy rồi, chúng ta cũng đừng nên thay đổi nó. Thay vì chị xoắn xuýt mấy chuyện này thì chi bằng suy nghĩ xem khi nào mua điện thoại mới đi."

Phiêu Tuyết nhìn vào màn hình vi tính một chút: "Em bảo chị mua điện thoại là để chị và Ngu Công tiện liên lạc với nhau thôi. À mà bên em còn có việc, cúp máy trước đây."

Dứt lời cô cúp máy, thở phào nhẹ nhõm: "Ôi mẹ ơi, thật sự là dọa chết mình mà!"

-o0o-

(•Sam•): đúng là ngoại trừ Đại Thần ra, Bông Tuyết nhà ta chỉ biết sợ mỗi Vy Vy thui (^• ω •^)

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!