Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Lệ Nam Hành nhìn vết thương vẫn còn đang chảy máu trêи cánh tay của cô, gằn giọng: “Tôi hỏi lại lần nữa, đây là cái gì?”

Phong Lăng nhìn anh, ánh mắt thẳng thắn, không chút sợ hãi: “Đây là… Bí mật của tôi.”

“Bí mật của cậu? Bí mật chính là thật ra cậu là một cô con gái?” Biểu cảm của Lệ Nam Hành không có chút thay đổi nào, cô không thể nhìn ra được là anh vừa mới biết hay đã biết điều này từ lâu.

Vốn dĩ Phong Lăng chẳng thể nhìn thấu được anh, nên cô không giải thích nhiều, chỉ nhấc tay lên, vừa chuẩn bị xé miếng vải quấn ngực ra vừa nhẹ giọng nói: “Dù sao tôi cũng chẳng thể sống nổi để mà về căn cứ, là nam hay nữ thì có gì quan trọng, trước khi chết tôi nên thẳng thắn một lần.”

“Không phải anh đã nói là… Tôi không đủ thành thật sao?” Phong Lăng nhìn anh, trong ánh mắt tràn đầy sự thoải mái: “Bây giờ tôi thành thật rồi đó.”

Lệ Nam Hành nhìn thấy cô định xé luôn miếng vải quấn ngực bên trong ra, vội đưa tay ngăn hành động của cô lại, rồi anh lại lạnh lùng cài từng chiếc cúc áo trong của cô lại. Cùng lúc đấy, anh cởi áo của mình xuống, kéo mạnh một cái xé nó thành miếng vải dài, sau đấy nhanh chóng buộc vết thương trêи vai cô.

Nhìn thấy người đàn ông cứ cúi mặt làm mà không nói một lời nào, Phong Lăng dùng ánh mắt ngỡ ngàng nhìn anh, thấy sắc mặt của anh tối sầm lại đành lên tiếng hỏi:

“Lão đại, anh đang giận tôi vì đã giấu anh lâu như vậy sao?”

Lệ Nam Hành không nói gì, chỉ siết chặt miếng vải trêи vai của cô lại.

“Xin lỗi.” Giọng nói của cô vừa thấp vừa yếu giống như chỉ cần một luồng gió thổi qua là có thể thổi bay: “Nếu như không phải vì bây giờ sống không nổi nữa, tôi cũng chẳng rõ mình sẽ còn giả trai tới bao giờ… Nhưng lúc này…”

Đột nhiên cô nhếch miệng mỉm cười: “Có thể chết bên cạnh lão đại cũng là hạnh phúc rồi.”

“Đừng nói chuyện. Bây giờ cậu rất ồn.” Lệ Nam Hành buồn bực, anh lại lấy thêm một miếng vải giúp cô băng bó.

Phong Lăng cảm nhận được đầu óc của mình đang dần rơi vào trạng thái mất đi ý thức, giọng nói cũng trở nên yếu ớt, ánh mắt dần mơ hồ: “Lão đại, cảm ơn anh đã thích tôi… để phần lớn thời gian trong cuộc sống ngắn ngủi và hạnh phúc có hạn này của tôi đều là hình bóng của anh… Tôi có chết cũng không…”

Gáy bỗng bị tóm mạnh lấy, người đàn ông ôm ót cô kéo vào lồng ngực mình, dùng nụ hôn mãnh liệt ngăn những “lời trăn trối” của cô lại. Anh mạnh mẽ quấn lấy lưỡi của cô, tay anh không ngừng dùng lực siết chặt cơ thế cô, cảm tưởng như anh muốn ôm chặt đến mức nhét luôn cô vào cơ thể của anh vậy.

Phong Lăng không hề nhúc nhích, mặc cho Lệ Nam Hành đang hôn mình đầy mãnh liệt. Cho dù trong nụ hôn ấy còn mang theo cả sự tức giận và thậm chí còn có chút gì đó khiến cô sợ hãi, cho dù nụ hôn rất mạnh bạo nhưng anh vẫn nhớ rằng mình vừa dùng miệng hút máu độc từ vết thương ra giúp cô nên không hề cắn rách môi cô. Nhưng chỉ cần chút lực như này thôi cũng đã đủ khiền Phong Lăng cảm nhận được cơn giận của anh rồi.

Phong Lăng không một chút sức lực nào, mềm nhũn dựa vào lồng ngực của Lệ Nam Hành, mặc cho anh hôn. Mãi đến khi nụ hôn dừng lại, Lệ Nam Hành rũ mắt nhìn thấy hai mắt gần như sắp mất đi tiêu cự của Phong Lăng, anh mới giơ tay nắm lấy vai cô, lạnh lùng nói:

“Không được ngủ.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!