Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Lệ Nam Hành nhìn thấy bộ dạng né tránh của cô, không nói nhiều, nhưng lại nhất định không chịu buông tha, tùy tiện đỡ lấy hai bên hông cô, dường như vô tình đè lên hai tay của cô. Anh rũ mắt nhìn vẻ mặt ngượng ngùng né tránh của Phong Lăng.

Lúc này quả thật không thể tránh được nữa rồi, Phong Lăng vội ngước đầu nói: “Không, không nhìn gì hết, chỉ là thấy chữ ký tay của lão đại rất đẹp thôi.”

Bấy giờ, Lệ Nam Hành mới cúi đầu nhìn đống tài liệu đặt bên cạnh tay cô: “Vậy sao?”

“Ừm…” Vì cái tư thế này mà cô mới kéo dài âm tiết cuối: “Chỉ là đột nhiên tôi nghĩ tới việc lão đại đã vào căn cứ XI từ bé, vậy thì anh đều học văn hóa ở đó sao?”

Lệ Nam Hành nhìn cô: “Sao thế? Tôi học được gì, trải qua cuộc sống như nào cậu đều không biết nên bây giờ muốn thăm dò tôi đấy hả?”

Phong Lăng ɭϊếʍ môi: “Không phải.”

“Cậu cho rằng tôi sống trong căn cứ từ nhỏ nên không có chút kiến thức nào à?” Người đàn ông dường như bật ra một tiếng cười, rất khẽ khàng, nhưng lại là một nụ cười khó hiểu khiến trái tim cô run lên.

“Tôi đâu có nói như vậy.” Phong Lăng vừa nói vừa định đưa tay lên đẩy anh ra, kết quả là cô vừa nhấc tay khỏi mặt bàn, người đàn ông đã thuận theo việc cô mất đi lực chống đỡ mà cúi đầu xuống.

Phong Lăng giật mình định né đi, nhưng vẫn bị người đàn ông hôn một cái vào môi. Hôn một cái còn chưa đủ, trong khoảnh khắc cô giận dữ trừng mắt nhìn mình, khóe miệng hơi nhếch lên, anh lại cúi đầu hôn thêm lần nữa.

Hôn cho đến khi Phong Lăng chuyển từ tư thế dựa vào cạnh bàn sang ngồi lên trêи bàn. Bấy giờ, người đàn ông mới khắc chế được ham muốn của bản thân. Anh nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào đôi mắt long lanh đầy quyến rũ của cô, thấy vẻ mặt bị hôn đến thành thói quen, không còn để lộ rõ ra sự bất ngờ hay kháng cự nào nữa của cô, anh mới mím môi, khàn giọng nói: “Mặc dù phần lớn thời gian đều ở trong căn cứ, nhưng dù gì tôi vẫn là người thừa kế của nhà họ Lệ, cho dù tôi không muốn học thì mấy ông lớn trong nhà cũng không dễ dàng bỏ qua cho đâu. Mười bảy tuổi, tôi đã bị ép phải lấy được bằng kép về quản trị kinh doanh và tài chính của Đại học Stanford rồi. Còn về việc vì sao mà tôi chưa từng nói chuyện này là bởi không cần dùng đến mấy thứ này khi ở trong căn cứ. Mỗi ngày chỉ cần giương súng, múa dao, những thứ này vốn không cần thể hiện trước mặt mọi người. Nhưng quả thật tôi không ngờ rắng, cậu lại coi tôi là một kẻ mù chữ.”

Phong Lăng: “…Tôi không có… Ưm…”

Cô vừa lên tiếng đã bị anh dùng nụ hôn chặn miệng.

Hai lần này đều không giống những nụ hôn điên cuồng, mạnh mẽ trước đó mà lại vô cùng dịu dàng khiến cô quên mất mình cần phải kháng cự, chỉ đờ người mặc cho anh ôm chặt lấy cơ thể. Mãi cho đến khi người đàn ông tách hàm răng cô ra, đầu lưỡi cô bị quấn chặt thì Phong Lăng mới hoàn toàn sực tỉnh, nhưng lúc này cô muốn rút lui cũng không thể được bởi vì cô đã ngồi hẳn lên trêи mặt bàn rồi. Người đàn ông cứ ôm lấy cô, tay giữ cằm không cho Phong Lăng cơ hội để trốn thoát.

Hôn một lúc, Phong Lăng dường như đã buông xuôi, cứ mặc cho anh tùy ý hôn. Thấy cô bỗng ngoan ngoãn như vậy, Lệ Nam Hành không kiềm chế được bản thân, sau khi ghé sát bên môi cô thở hổn hển, anh nghiêng đầu mỉm cười, rồi nhìn bát mì cô đặt lên bàn lúc nãy: “Sao thế? Cậu còn biết xuống bếp nấu ăn nữa cơ à?”

Phong Lăng: “… Tôi xuống bếp làm bát mì, không biết ăn có ngon không nữa.”

“Ừm, tôi cũng không quá kén, chín là được.”

Phong Lăng: “…”

Lệ Nam Hành vẫn còn việc cần phải làm, lại phải đi nghe điện thoại, Phong Lăng mới nhân cơ hội này chạy khỏi phòng làm việc.

Nếu không, Phong Lăng cảm thấy bản thân sẽ bị anh ra tay giở trò ngay trêи bàn trong phòng đọc sách mất.

Phong Lăng quay lại phòng mình rồi nằm lăn ra giường, một lúc sau cô ngồi dậy, cứ nghĩ vu vơ một lúc lâu, sau đấy đứng lên đi vào phòng tắm.

Trong lúc tắm, Phong Lăng tiện tay xoay chiếc gương lớn ở cửa phòng tắm lại, đối mặt với chính bản thân đang đứng dưới vòi hoa sen.

Cơ thể người con gái ở trong gương vô cùng hoàn hảo, đầy đặn, trắng trẻo. Trước đây Phong Lăng không có một chút khái niệm nào về những vấn đề này. Có điều dạo gần đây thường xuyên ở bên ngoài, gặp không biết bao nhiêu cô gái, mặc dù không quá để ý đến nhưng cô cũng nhận ra tuy rằng mỗi ngày bản thân đều tập luyện dưới cái nắng, cái gió mà làn da vẫn đẹp hơn những cô gái khác nhiều.

Nhất là cơ thể được che dưới lớp quần áo, hằng ngày chẳng hề để lộ ra một chút nào lại càng nõn nà, cảm tưởng chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể nứt ra vậy.

Con trai… Hay là con gái…

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!