Người đàn ông trở về bên giường, nhìn cô gái đang nằm hôn mê.
Một đoạn băng quấn ngực màu trắng đã bị vén lên, dường như dưới đầu ngón tay thon dài của người đàn ông có một loại ham muốn nóng bỗng nào đó chẳng thể áp chế được. Lệ Nam Hành miễn cưỡng áp chế ngọn lửa nóng trong lòng xuống nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được sự cổ vũ khích lệ từ sâu trong máu thịt.
Vải quấn ngực rơi lả tả, thân thể trắng nõn tuyệt đẹp của người thiếu nữ hiện ra ngay trước mắt. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy, mọi đáp án đều không trực quan bằng nhìn tận mắt.
Cảnh tượng như này tựa hồ như đang báo trước có thứ gì đó đã bắt đầu.
Trong cơ thể Lệ Nam Hành có một ngọn lửa mờ ám nào đó đang lan ra, bao phủ toàn thân khiến Lệ Nam Hành có khát vọng muốn xé nát người trước mắt.
Lệ Nam Hành nhìn thiếu nữ nằm trêи giường, giơ tay kéo cổ áo mình. Anh không thấy trêи người cô có vết thương nào khác, trái lại làn đa trắng nõn, mịn màng của cô lại khiến người ta không nỡ dời mắt đi dù biết là không nên nhìn. Anh vươn ngón tay xoa eo Phong Lăng, có lẽ là để xác nhận rằng tất cả những điều này đều là sự thật, rồi chậm rãi hướng lên trêи.
Đầu ngón tay lướt ngang qua những ‘vòng ràng buộc’ màu trắng đã lỏng ra từng vòng xoắn.
Đôi mắt của Lệ Nam Hành thoáng run lên, một số ký ức ùa về, chồng chéo lên nhau trong đầu anh, rồi lại xuất hiện một khung cảnh tương tự thế này.
Hình như xúc cảm mềm mại này đã từng nằm trong lòng bàn tay anh.
Cho dù Phong Lăng đang ngủ mê man nhưng tác dụng của thuốc vẫn chưa tan đi, hơn nữa, vì thời gian đã trôi qua quá lâu, dược tính đã càng lúc càng tích lũy trong người Phong Lăng đến mức cô sắp không thể tự kiểm chế được nữa. Đầu ngón tay của người đàn ông lướt qua, hơi lạnh trong không khí cùng nhiệt độ ấm áp trêи ngón tay của anh khiến cô không chịu nổi mà run rẩy. Âm thanh của người con gái kia vang lên, rất thấp rất nhẹ nhưng ở trong gian phòng yên tĩnh này, Lệ Nam Hành có thể nghe ra tia khàn khàn, âm thanh bay bổng dịu dàng tràn ra khắp không trung, khiến bầu không khí trở nên mập mờ mê loạn ngay trong nháy mắt…
Lệ Nam Hành nhìn cô gái đang nằm trêи giường, đôi mắt đen thầm, sâu như giếng cổ kia lập tức đen tối như màu mực, sâu như biển rộng, len lỗi tia u ám trầm lắng.
Dù biết rõ hiện tại, Phong Lăng không thể chịu được sự kϊƈɦ thích như vậy nhưng khi nhớ đến vẻ hung hăng cùng những lời nói đối liên tục của cô nhóc lừa đảo này, Lệ Nam Hành chẳng thể nào khống chế được động tác dưới tay mình.
Hô hấp của người đàn ông trở nên nóng bỏng hơn, thậm chí còn nóng hơn cả của cô. Ánh mắt anh rơi xuống lọn tóc ngắn mềm mại sát tai của người thiếu nữ, rồi sau đấy lại đời mắt nhìn lên khuôn mặt cô, không nhịn được mà cúi xuống, dịu dàng đặt lên một bên trán không bị thương của Phong Lăng một nụ hôn. Cho dù đã biết rõ là thật nhưng anh vẫn đang suy nghĩ đến việc ngụy biện miếng silicon kia có hợp lý không?
Rốt cuộc là ai cho cô dũng khí dám dùng loại lý do đó để lấp ɭϊếʍ cho qua?
Mà m* nó chứ, lúc đó anh cũng tin là thật.
Quần áo đã bị cởi ra của Phong Lăng lại càng lộn xộn hơn bởi động tác của người đàn ông này, bên trêи chiếc bụng nhẳn mịn bằng phẳng có một đường cong tròn trịa khiến cho bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy nó cũng sẽ phát điên. Cho dù quanh năm có dùng vải quấn ngực quấn chặt vào trong đi nữa thì cũng chẳng ảnh hưởng chút nào đến sự trổ mã bình thường, ngược lại còn là vì bị giấu kín, hơn nữa rất ít khi tiếp xúc với ánh mặt trời, nên càng nõn nà hơn trêи làn da vốn đã trắng mịn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!