Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Vào lúc một tay súng bắn tỉa nấp ở trêи một tòa nhà gần đó đang chĩa họng súng về phía hai người họ, đột nhiên một chiếc Hummer màu đen phá tan phòng tuyến bố trí do bên quân đội thiết lập, chạy thẳng một mạch vào bên trong!

Chiếc Hummer màu đen phóng nhanh đến mức những người khác bất ngờ không kịp phòng bị, chỉ có thể lùi về sau nhường đường. Đến khi chiếc khi chiếc xe xông đến vị trí cách Phong Lăng và A K một trăm mét, ánh mắt Phong Lăng vẫn lạnh lùng, cô không hề có ý định tránh ra hoặc có thể nói trong mắt cô giờ chỉ có sát ý, ai dám xông đến gần thì cô sẽ giết người đó.

Chiếc xe to lớn dừng lại, mấy thành viên mặc đồng phục chiến đấu tinh anh của căn cứ XI nhảy xuống, đứng hai bên chiếc xe, đồng thời giơ súng lên, dùng tốc độ cực nhanh bảo vệ Phong Lăng và A K ở giữa, hình thành một vòng lớn và vòng nhỏ trong ngoài hỗ trợ lẫn nhau.

Gió lạnh thét gào, cửa xe ở vị trí tài xế mở ra, Lệ Nam Hành bước xuống, đóng sầm cửa xe lại, mặt không đối sắc đi về phía hai người.

Anh đi thẳng đến trước mặt Phong Lăng, thấy Phong Lăng luôn trắng trẻo khi ở trong căn cứ đã biến thành người bị máu nhuộm đỏ, vô cùng nhếch nhác, trong mắt là bản năng hoang dã của loài sói mà trước giờ anh chưa từng thấy.

Lệ Nam Hành híp mắt lại: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Phong Lăng không lên tiếng, chỉ nhìn anh. Cô vẫn chưa tìm lại được lý trí, chỉ nhìn anh giống như lúc nhìn A K, chỉ là không ra tay với bọn họ mà thôi.

“Lão đại.” A K ở phía sau, nhỏ giọng nói một câu: “Chúng tôi giết người rồi.”

A K nói là “chúng tôi”, nhưng Lệ Nam Hành quét mắt nhìn nhanh lên người anh ta, trêи người A K không hề dính máu, còn trêи người và con dao trong tay của Phong Lăng thì lại có bằng chứng giết người rõ ràng. Thoáng chốc anh đã biết “chúng tôi” trong lời nói của A K chỉ có một mình Phong Lăng.

“Đã giết ai?” Lệ Nam Hành vẫn nhìn Phong Lăng.

A K đáp: “Lão sĩ quan chỉ huy ạ.”

Dù nghe thấy người bị giết là sĩ quan chỉ huy, hàng lông mày của Lệ Nam Hành cũng không hề nhíu lại, anh chỉ lạnh lùng hỏi: “Nguyên nhân?”

A K lại nhìn Phong Lăng: “Đám khốn nạn này đã bỏ thuốc Phong Lăng, cậu ấy suýt nữa đã bị…”

Ánh mắt của Lệ Nam Hành bỗng trở nên lạnh lẽo. Khi nhìn chiếc áo khoác bị kéo ra và cổ áo trong bị xé rách một đoạn của Phong Lăng, anh định rút con dao trong tay cô nhưng thoáng chốc đôi mắt của Phong Lăng đỏ ngầu, cô lùi về sau một bước, tránh khỏi tay anh.

Lệ Nam Hành nhìn động tác đề phòng, sau đó lại nhìn vẻ mặt hoàn toàn khác với bình thường của cô. Để tránh cô tự làm mình bị thương, anh khẽ nói: “Phong Lăng, đưa con dao cho tôi.”

Thấy Phong Lăng không nhúc nhích, Lệ Nam Hành lạnh giọng hỏi: “Phong Lăng, tôi là ai?”

Cô không trả lời nhưng hiển nhiên nếu cô không nhận ra anh là Lệ Nam Hành thì chắc cô cũng đã ra tay giết anh.

Phong Lăng nhận ra, nhưng rõ ràng là không muốn nhận.

Lệ Nam Hành nhìn cô chằm chằm, ánh mắt lạnh lẽo.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!