Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

“ƯM! ƯM! ĐỪNG!”

Ánh mắt của Quý Noãn vẫn hơi mê man, cô chỉ có thể nhận ra người trước mắt mình là Thịnh Dịch Hàn. Nhưng sau khi tỉnh lại, bởi vì bị hôn mê trong thời gian dài mà trong cơ thể dường như có gì đó khô nóng giống như đã bị đè nén rất lâu.

Đây không phải lần đầu tiên cô bị người ta bỏ thuốc thế nên trong nháy mắt đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Quý Noãn vội vàng muốn ngồi dậy khỏi giường, nhưng có lẽ trước đó hít vào quá nhiều khí gây mê nên vừa ngồi dậy được một lát thì cả người đã mất hết sức lực, phải nằm xuống lại. Cô chỉ có thể nhìn Thịnh Dịch Hàn đang đứng ở bên giường, từ trên cao nhìn xuống cô, giống như đang nhìn một người vô cùng yếu ớt đến trói gà cũng không chặt, khổ sở giãy giụa trong lao tù.

Hai tay cô lập tức siết lấy ga trải giường dưới người, lạnh lùng liếc nhìn anh ta: “Lại còn bỏ thuốc tôi? Thịnh Dịch Hàn, tôi biết anh là tên đê tiện, bỉ ổi, nhưng hiện giờ anh bỉ ổi đến mức khiến tôi ghê tởm!”

Thịnh Dịch Hàn cong khóe môi, đón nhận lời chửi mắng này, nhưng tay lại nhẹ nhàng mơn trớn trên mặt cô. Trong nháy mắt, vì sự tiếp xúc của anh ta mà cả người Quý Noãn cứng đờ.

Rõ ràng tay của anh ta cũng nóng rẫy kinh người nhưng cô chỉ cảm thấy như có một con rắn độc lạnh lẽo đang bò trên mặt mình, thậm chí nó còn đang phun lưỡi rắn ra với cô, tuyên bố rằng đêm nay nó sẽ đạt được tất cả.

Khiến người ta sinh ra cảm giác sợ hãi.

“Loại người có thân phận như tôi, nếu không sống đê tiện, bỉ ổi một chút thì sao có thể nắm trong tay toàn bộ quyền lực của nhà họ Thịnh chứ?” Anh ta vừa gằn giọng nói nhỏ, vừa từ từ cúi người xuống: “Quý Noãn, em sớm đã nên là người phụ nữ của tôi.”

Ngay lúc tay anh ta định xoa lên bờ môi của cô thì Quý Noãn chợt há miệng, cắn một cái thật mạnh lên ngón tay anh ta.

Thịnh Dịch Hàn không cử động, cho dù bị đau, cho dù bị cô cắn chảy máu thì anh ta vẫn không vội rút tay ra mà ngược lại chen thêm một ngón tay khác sâu vào miệng cô, kiên trì trêu chọc đầu lưỡi cô.

Cô nếm được vị máu, hơn nữa cũng vì động tác vừa rồi của anh ta mà buồn nôn, nên lập tức nhả nó ra. Cô hơi gượng dậy, chỉ có đủ sức lùi về sau một khoảng, cuối cùng ngồi tựa ở đầu giường, sắc mặt khó chịu, co cụm người lại, trong mắt đầy đề phòng, xa lánh: “Tôi cảnh cáo anh, nên dừng tay thì dừng tay! Đừng có mất hết tính người như thế này. Nếu anh dám động vào tôi, tôi sẽ băm thây anh thành nghìn mảnh!”

Nhưng Quý Noãn vừa dứt lời, anh ta đã leo lên giường, giống như dã thú ngủ đông trong bóng đêm từ từ tới gần cô. Khi Quý Noãn căng cứng người, không dám tin thì anh ta đã tới sát bên cạnh cô, đồng thời cúi đầu nhìn cô đang trốn ở đầu giường. Anh ta khẽ mỉm cười, nhiệt độ nóng bỏng trong mắt chưa hề giảm bớt, thậm chí có xu thế càng lúc càng muốn bùng cháy.

“Em muốn băm tôi như thế nào? Như thế này sao?” Thịnh Dịch Hàn cúi xuống, vì Quý Noãn vội vàng ngoảnh mặt đi nên nụ hôn mới rơi xuống cằm cô. Thế rồi anh ta lại hướng lên trên, kiên quyết mà chuẩn xác hôn lên môi cô.

Cơn ác mộng gần như đã bị lãng quên giờ như từng cái kim châm đang đâm vào trong lý trí của cô. Quý Noãn sợ hãi đưa hai tay lên, dùng sức đẩy anh ta ra. Lúc mặt Thịnh Dịch Hàn kề sát cô, cô liều mạng chống lại, âm thanh trong miệng khàn khàn, run run, giống như con thú đang bị bao vây, kêu khẽ: “Đừng!”

Nếu như trước mặt cô là người khác thì cô đã không sợ đến mức hoảng loạn như vậy. Nhưng người này lại là Thịnh Dịch Hàn, là Thịnh Dịch Hàn đã suýt cưỡng hiếp cô trên ghế sofa ở nhà họ Quý!

Là Thịnh Dịch Hàn đã dọa cô sợ tới mức phải chạy tới gốc cây ở suốt một đêm đông, cuối cùng cơ thể bị mắc chứng hàn!

“Anh cút đi!” Quý Noãn vừa đẩy anh ta, vừa nỗ lực thoát khỏi giường, nhưng Thịnh Dịch Hàn hoàn toàn không để ý tới sự chống cự của cô mà cúi người, đè xuống. Quý Noãn hoảng sợ, ngay lúc anh ta vừa đè người xuống, cô dùng hết sức lực lăn ra một đoạn. Khi anh ta đưa tay phải ra định tóm lấy thì cô lại tiếp tục lăn ra ngoài.

Cuối cùng cô lăn tới mép giường, rơi bịch xuống đất. Trong nháy mắt, cô đau tới mức phải cắn chặt môi, rồi cố gắng hết sức chống cánh tay bị đau, từ từ ngồi dậy. Nhưng vừa chống người lên, cô lại nhìn thấy Thịnh Dịch Hàn đang mặc áo tắm ngồi trên giường nhìn mình. Ánh mắt ấy mang theo sự nghiền ngẫm, nóng bỏng, cũng pha lẫn tia thưởng thức dáng vẻ hoảng loạn bất lực như thể tối nay có chạy thế nào cũng không thoát của cô.

Anh ta giống như đang xem một hồi kịch hay vậy. Sự nghiền ngẫm trong mắt anh ta làm cơn phẫn nộ trong lòng Quý Noãn bộc phát. Cô cầm lấy chiếc giày cao gót ở trên sàn không biết do ai đã cởi cho mình, ném mạnh vào mặt anh ta.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!