Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Mặc Cảnh Thâm không bóc mẽ ý định trả thù nhỏ nhen của cô gái nhỏ. Khi cô nhận lấy bát cúi đầu ngoan ngoãn ăn thì khóe môi anh khẽ cong lên, giọng nói đều đều: “Ăn đi, không còn nóng nữa đâu.”

Quý Noãn không trả lời, cắm cúi tập trung ăn.

Sau khi ăn xong, cô còn chưa lên tiếng thì anh đã vô cùng tự giác bế cô về giường.

Cái kiểu bế đi bế lại này…

Cổ họng Quý Noãn khó chịu, sau khi ho khan một tiếng, cô chỉ ngồi trên giường không nói chuyện, rồi chợt nhớ đến điện thoại của mình: “Mặc Cảnh Thâm, lấy túi xách cho tôi.”

Nghe giọng nói ra lệnh kia, anh chỉ ý tứ nhìn cô rồi cầm túi lên đưa tới mà không nói một lời nào.

Quý Noãn mở khóa túi lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy điện thoại chỉ còn bốn phần trăm pin. Cô vừa định lấy sạc pin điện thoại vừa trượt điện thoại lên, liền nhìn thấy có mấy cuộc gọi nhỡ.

Trong đó có mấy cuộc là của tài xế đêm qua. Cô vốn hẹn tài xế đến tối đưa cô về khách sạn, thế nhưng lại uống nhiều quá, rồi bị Mặc Cảnh Thâm mang từ câu lạc bộ về. Tài xế không liên lạc được với cô, chắc cũng đã vào trong hỏi han người khác, biết cô về rồi thì sẽ bỏ đi. Chắc cô không hại người ta phải đợi cả đêm bên ngoài chứ?

Quý Noãn vừa nghĩ vừa nhìn thấy mấy cuộc gọi nhỡ khác. Đều là cuộc gọi của người ở công ty. Ngoại trừ những người quen biết thì cũng chỉ có người bên công ty hay gọi đến số điện thoại này của cô.

Quý Noãn vội vàng gọi điện cho đồng nghiệp và gọi lại cho tài xế rồi giơ tay lên sờ trán. Hình như cô vẫn sốt, cũng gần như không có dấu hiệu ra mồ hôi.

Cuối cùng cô lại gọi điện cho Tiểu Bát, nghe Tiểu Bát càu nhàu qua điện thoại: “Chị Đại, sao giờ chị mới gọi lại? Từ sáng đến giờ em gọi điện, gửi tin WeChat rồi nhắn tin đủ kiểu mà chị không trả lời, làm em sợ chết đi được! Nếu biết thế em đã không để chị đi Bắc Kinh một mình, được đi theo chị em sẽ đỡ lo lắng!”

Quý Noãn cụp mắt thờ ơ trả lời: “Sao? Có chuyện gì gấp vậy?”

“Thật ra cũng không có gì gấp, Mr. Vincent từ Luân Đôn đến. Công ty mình dời trụ sở về nước cũng mấy tháng rồi mà Mr. Vincent cũng chưa từng đến thăm lần nào. Bây giờ ông ta về nước công tác nên tiện thể đến Hải Thành, nhưng chị lại không có ở đây.”

“Ông ta tiện thể đến Hải Thành nên ghé qua hay là cố tình đến tìm chị?”

“Chắc là tiện thể. Chẳng phải chị vẫn luôn nói Mr. Vincent là sư phụ của chị sao? Thời gian đầu ở Luân Đôn, ông ấy cũng đã dẫn dắt chị. Em cứ tưởng nếu chị không gặp được ông ấy ở Hải Thành thì sẽ rất tiếc nuối chứ.”

“Có cái gì mà phải tiếc? Hai năm cuối ở Luân Đôn, ông ta cũng không đến gặp chị được mấy lần. Công ty ông ta lấy danh nghĩa bỏ vốn đầu tư và đích thân đầu tư không phải ít. Ông ta là sư phụ của chị, nhưng học trò của ông ta thì có khắp nơi trên thế giới. Huống hồ, khi chị có chuyện cần gặp thì ông còn đang ngao du ở những quốc gia khác, không có thời gian quan tâm đến. Bây giờ chị đoán ông ta cần làm ăn gì đó ở Hải Thành nên tiện đường đi qua gặp chị. Không gặp được thì thôi, chắc ông ta sẽ không ở lại lâu đâu.”

“… Hả? Chị nói như thần. Mr. Vincent biết chị không có ở Hải Thành nên cũng đi luôn rồi, còn không bảo bọn em nhắn nhủ gì chị cả. Thoạt nhìn thì đúng là chỉ tiện đường ghé qua.”

Quý Noãn bật cười: “Loại người bận rộn đánh nam dẹp bắc như ông ta, nếu không có mục đích thì sẽ không có thời gian ghé qua chơi đâu. Chị đoán ông ta thấy Tập đoàn MN chính thức chuyển về trong nước nên muốn bàn chuyện hợp tác trong nước với chị.”

“Ôi, thế là chị không định hợp tác với Mr. Vincent nữa sao?”

“Để xem ông ta có thiện chí đến đâu. Nếu ông ta thật sự muốn thì sẽ gọi điện thoại lại cho chị, hoặc đến Hải Thành tìm chị.” Quý Noãn thờ ơ nói, ngước mắt lên thì thấy Mặc Cảnh Thâm vẫn đang đứng nhìn cô, dường như là đánh giá thái độ và lời nói cử động của cô đối với nhiều công ty khác nhau qua nội dung câu chuyện trong điện thoại.

Sau vài lời ngắn gọn với Tiểu Bát, Quý Noãn tắt máy rồi định cầm điện thoại đi sạc. Nhưng khi nhìn thấy dây sạc điện thoại đặt ở bên sofa thì cô lại đưa điện thoại cho Mặc Cảnh Thâm: “Sạc pin giúp tôi.”

Vẫn là giọng nói sai khiến giận dỗi.

Anh nhìn thái độ coi chuyện này là đương nhiên của cô rồi cầm lấy điện thoại, quay người đi sạc pin giúp, thản nhiên nói: “Mr. Vincent ở Anh là một chuyên gia gây dựng công ty cũng như phân tích tài chính rất nổi tiếng. Mấy năm gần đây, dưới sự tư vấn của ông ấy, có không ít công ty thành công xâm nhập vào thương trường, trong đó có công ty của em. Nhưng đương nhiên, Tập đoàn MN là công ty người Hoa duy nhất mà ông ấy nâng đỡ, em cũng không phụ kỳ vọng của ông ấy. Trong mắt ông ấy, tiềm năng của em không hề nhỏ, sắp tới nếu ông ấy có dự định hợp tác với em thì em nên tiếp nhận.”

Mặc Cảnh Thâm nói xong thì không khí bất chợt rơi vào sự im lặng quái đản.

Quý Noãn ngồi trên giường, đang định giơ chăn lên đắp chân thì chợt khựng lại. Tầm mắt cô liếc nhìn bóng lưng người đàn ông rắn rỏi cao lớn mới vừa cầm điện thoại đi sạc giúp cô.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!