Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Lệ Nam Hành và ông Mike đi lên phía trước để bàn công chuyện. Phong Lăng vẫn đứng nguyên tại chỗ, khi cô quay đầu, đúng lúc bắt gặp ánh mắt của Lệ Nam Hành. Anh nhìn cô thêm lần nữa trước khi đi. Đôi mắt đen láy, lạnh lùng của anh lướt qua người cô.

Phong Lăng cảm nhận sâu sắc được rằng chuyện tối hôm nay hoàn toàn bị làm cho loạn cả lên rồi. Thứ nhất là cô không ngờ được rằng Tổng Giám đốc E lại dùng cách thức hèn hạ này để thử xem cô có ý định lấy tình đổi tiền hay không. Hai là ông ta cũng chẳng ngờ được rằng Lệ Nam Hành sẽ nhúng tay vào chuyện này và cả việc giữa cô và Lệ Nam Hành có mối quan hệ không rõ ràng nữa.

Thật ra ngay cả cô cũng không thể tin được là mọi chuyện sẽ phát triển theo hướng này. Cô nghe tiếng bước chân rời đi của người đàn ông rồi quay đầu cầm lấy một ly rượu lên uống.

Sự tức giận đang mắc trong cổ họng bỗng bị đè ép xuống theo cái lành lạnh của rượu vang.

“Cô Phong, cô vẫn ổn chứ?” Bởi vì biết được quan hệ giữa cô và Lệ Nam Hành không phải là bình thường nên mấy người còn đứng ở gần mới dần để ý đến cô, người chẳng quen chẳng biết gì cũng nhanh chóng hỏi han quan tâm chút.

Phong Lăng cầm ly rượu, ngoảnh lại thoáng nhếch miệng: “Không sao.”

“Cô và Tổng Giám đốc Lệ…” Người kia tò mò, do dự muốn thử hỏi thăm cô chút gì đó.

“Anh Lệ nói đùa thôi!” Phong Lăng không muốn giải thích gì nhiều, cười xã giao với người kia, sau đấy cầm ly rượu bỏ đi.

Thật ra Lệ Nam Hành là một người vô cùng bình tĩnh, lý trí trong rất nhiều chuyện, nhưng một khi cô bị làm hại hoặc bị người khác đối xử quá đáng thì cho dù là trước đây khi ở trong căn cứ hay là ngay tại chỗ này đều sẽ không thể thấy được sự bình tĩnh, lý trí của anh. Thậm chí hai chữ “rộng lượng” cũng không thể tồn tại.

Cho dù là trước mặt bao nhiêu người trong giới kinh doanh ở đây đêm nay, anh vẫn rất có thể làm ra cái chuyện giận cá chém thớt.

Bản thân Phong Lăng không biết rằng mình sẽ gặp anh ở đây đêm nay. Hơn nữa trong tình huống vừa rồi cô lại không chịu phối hợp với anh. Không biết rằng cô sẽ phải lãnh hậu quả ra sao, điều gì đang chờ đợi cô.

Mặc dù ông Mike cũng đã có tuổi như dù sao đi nữa ông ấy vẫn là một vị khách vô cùng quan trọng trong bữa tiệc chiêu đãi đêm nay.

Điều cần bàn luận đều liên quan đến mối quan hệ lợi ích và tình hình khái quát của các công ty. Cuộc thảo luận kéo dài khoảng nửa tiếng đồng hồ.

Sau nửa tiếng, Lệ Nam Hành nhìn quanh phòng một lượt nhưng không thấy bóng dáng Phong Lăng đâu, anh hơi nhíu mày lại.

“Xin thứ lỗi.” Nói xong, anh lập tức quay người rời đi.

Bây giờ Phong Lăng không thể cứ bỏ đi như vậy. Dù sao, chuyện ban nãy vẫn chưa được làm rõ, nếu như cô cứ lẳng lặng bỏ đi, thứ bị ảnh hưởng nhiều nhất sẽ là danh tiếng, thể diện của Phong thị trong giới kinh doanh.

Nhân lúc tạm thời không có chuyện gì, cũng không cần giao thiệp nhiều với người khác nên Phong Lăng đi đến sân sau căn biệt thự và phát hiện ra có một bể bơi vô cùng lớn ở đây. Bể bơi được bao quanh bởi khu vườn mang đậm phong cách châu Âu.

Khi đi ra ngoài, người phục vụ trong sảnh đã phục vụ chu đáo, phục vụ đó đưa cho cô một chiếc áo khoác và nói rằng bây giờ trời đã tối, thời tiết rất lạnh, gió to, nếu muốn ra ngoài hít thở không khí thì khuyên cô nên mặc thêm áo vào.

Phong Lăng cảm ơn, khoác chiếc áo lên người, đứng bên cạnh hồ bơi, nhìn xuống hồ nước xanh trước mặt.

Khách khứa vẫn cứ nói chuyện vui vẻ trong phòng tiệc ở phía sau, ở đằng này thì vắng vẻ, không có người. Thi thoảng có một vài người đi qua, họ cũng chỉ là những người làm vườn hoặc người giúp việc trong biệt thự. Tại căn biệt thự nằm ở sườn núi này, phía sau chỉ có khu vườn xinh đẹp này là được lắp đặt đèn chiếu sáng. Phong cảnh ban đêm của khu vườn kết hợp với ánh đèn sáng được thiết kế vô cùng hoàn hảo, không làm cho người khác cảm thấy khó chịu như là ở trêи núi, ngược lại có khung cảnh đẹp, không khí trong lành, tất cả mọi thứ đều rất vừa ý. Điều quan trọng là nếu không xét đến việc Tổng Giám đốc E là loại người có sở thích quyến rũ phụ nữ thì ông ta đúng là một người có con mắt thẩm mỹ không tồi.

Phong Lăng đứng lặng yên bên hồ bơi, một cơn gió thổi qua làm mặt nước gợn sóng lăn tăn.

Phong Lăng nhìn chăm chú vào từng đợt sóng gợn, nhớ đến đôi mắt lạnh băng cùng với ánh nhìn cảnh cáo của Lệ Nam Hành dành cho cô vì cô không chịu phối hợp với anh.

Một khi đã bước chân vào giới kinh doanh, sớm muộn gì cô cũng phải học cách tự đối mặt với mọi chuyện.

Người từng không thích ỷ lại vào người khác như cô, chẳng lẽ lại phải dựa dẫm vào Lệ Nam Hành vào lúc này sao?

Chỉ cần có anh, vô vàn những vấn đề rắc rối mà cô cần phải đối mặt đều sẽ không còn là vấn đề nữa, thậm chí có rất nhiều thứ mà cô nghĩ trăm phương ngàn cách mới đạt được thì anh lại có thể dễ dàng lấy được chỉ bằng vài câu nói bâng quơ.

Sự khác biệt như vậy càng khiến cô khó chịu, cô không muốn, cô không phục!

Khi còn ở trong căn cứ rèn luyện cùng với anh, cô không đánh thắng anh đã đành, đằng này đến bây giờ vẫn đánh không lại.

Có những lúc, Phong Lăng thật sự nghi ngờ, không biết rốt cuộc Lệ Nam Hành đã đem ánh sáng, sắc màu vô tận vào cuộc sống của cô hay là để lại cho cô những chiếc bóng rất sâu đậm nữa.

Nếu như không lấy được khoản đầu tư một tỷ này, có lẽ dù cô không cam tâm thì sau này cũng chỉ đành để Lệ Nam Hành kiểm soát mình mãi mãi mà thôi.

Phong Lăng lại đứng thêm một lúc, chuẩn bị quay lại bữa tiệc.

Ai ngờ, khi vừa quay người, một dáng người cao ráo đập thẳng vào mắt cô.

Người đàn ông tựa người vào dàn nho được dựng ở giữa căn biệt thự và bể bơi. Không biết là anh đã đứng ở đó bao lâu. Ánh đèn được thiết kế ở phía sau vườn vô cùng đẹp, phản chiếu lên mặt anh, nhưng khuôn mặt ấy lại bị bóng của giàn nho che khuất nên không thấy rõ được biểu cảm, chỉ thấy đốm lửa chập chờn của điếu thuốc ở kẽ ngón tay.

Nếu như là Phong Lăng của trước đây, khi còn ở trong căn cứ XI, chỉ cần nhìn thấy anh không vừa mắt, cô sẽ quay đầu bỏ đi ngay, không thèm để ý tới anh, một lời cũng chẳng buồn nói.

Nhưng lần đấy, Lệ Nam Hành nói, anh yêu cô mười năm rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!