Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Sau đó, họ nói chuyện gì, Phong Lăng cũng không nhỡ rõ nữa. Cô chỉ nhớ là bà Phong lại mời cô đến nhà họ Phong chơi.

Lý do khiến Phong Lăng không tài nào chú tâm vào cuộc nói chuyện là do Lệ Nam Hành vẫn luôn nắm chặt lấy tay của cô, hơn nữa trước khi bà Phong quay lại ngồi, anh còn ngồi bên cạnh, nói mấy lời thô tục mà chỉ đủ để mình cho nghe thấy, từng câu từng chữ vô liêm sỉ, trắng trợn đến mức khiến đầu Phong Lăng bốc khói.

Nếu như không phải có bà Phong ở đây, cô thật sự sẽ giết người!

Suốt quãng thời gian này, cô luôn trừng mắt nhìn người đàn ông đang ngồi cạnh mình, còn Lệ Nam Hành thì cứ cười cười nói nói. Rõ ràng vừa rồi anh còn ghé sát tai cô nói ra những điều vô liêm sỉ đến cùng cực, thế mà giờ vẫn có thể bình thản cười nói với bà Phong. Tuy bà Phong không nỡ nhưng cũng ngại giữ hai người họ ngồi nói chuyện tiếp cùng mình, bà dặn đi dặn lại Phong Lăng rằng sau này nếu có cơ hội thì phải đi ra ngoài ăn uống với bà nhiều hơn. Mãi tới khi nhận được sự đồng ý của cô, bà Phong mới cất bước rời khỏi quán cà phê.

Sau khi chắc chắn rằng bà Phong đã đi khỏi, Phong Lăng bỗng nổi giận, cô thấp giọng, ngồi xuống mắng khẽ: “Anh đúng là đồ không biết xấu hổ…

“Ừm”

Lệ Nam Hành đặt tay ra sau gáy cô, nhanh chóng cúi đầu hôn cô một cách chuẩn xác để đáp lại. Người đàn ông không có ý định che giấu ánh mắt nóng bỏng của mình. Như thể nếu ở đây không phải là quán cà phê, không có nhiều người phục vụ đi tới đi lui, có lẽ anh sẽ lột sạch đồ của cô. Vừa nãy anh nói gì bên tai cô?

“Đêm hôm đấy là tự em quyến rũ anh, ai ngờ em lại đang “đến tháng”, vì muốn để anh ngủ cùng em nên em tình nguyện dùng tay mình giải quyết giúp anh. Tay em thì mềm, cứ túm lấy anh không buông, chân thì quặp lấy người anh. Em nói xem anh từ chối được sao?”

Lệ Nam Hành hôn môi cô, còn giữ lấy mặt cô, không cho cô lui lại. Bình thường các cặp tình nhân thường hay tới quán cà phê hẹn hò, kể cả họ có đột nhiên hôn nhau thắm thiết ở đây cũng là chuyện thường gặp. Lệ Nam Hành hôn rất mãnh liệt, không phải kiểu hời hợt, nhẹ nhàng như chuồn chuồn gặp nước. Thậm chí nụ hôn này của anh còn chứa đựng cả những ham muốn đồn nén bao lâu nay, vừa nồng nàn lại mãnh liệt khiến Phong Lăng nghi ngờ không biết liệu anh có vác cô đi rồi ăn sạch sành sanh không.

Mấy người phục vụ chỉ dám nhìn thẳng, đi lướt qua, để không làm phiền đến hai người, bọn họ không cố ý nhìn về hướng đấy.

Phong Lăng bị tên đàn ông đổ đốn này cắn ʍút̼ một hồi, muốn đầy anh ra nhưng lại không đẩy nổi. Cô nhanh chóng cấu véo ngón tay của anh vậy mà người đàn ông không hề cảm thấy đau, ngược lại anh còn giữ chặt lấy tay cô, đặt lên đùi mình. Sau đấy anh cúi đầu, thở một hơi thật mạnh vào vùng giữa vành tai và cổ của Phong Lăng. Hơi thở ấy quấn quanh vùng nhạy cảm giữa cổ và mang tai cô, khiến cơ thể cô run rẩy dữ dội.

“Lệ Nam Hành.”

“Ừm.”

“Lệ Nam Hành!” Thấy anh cứ vùi đầu vào hõm cổ của mình, không ngừng thở dốc, giọng nói trầm thấp của cô hơi ***t lên.

“Ừm.”

“Ở đây đông người, anh đừng…”

Phong Lăng còn chưa nói hết câu, người đàn ông đã kéo tay cô xuống dưới, đặt tay cô vào “chỗ ấy” của anh ở bên ngoài lớp quần.

Cho dù là đặt trêи quần, nhưng nhiệt độ từ bàn tay cô khiến người đàn ông suýt nữa thì không nhịn được mà rêи thành tiếng.

Lệ Nam Hành không nói nhiều, ánh mắt của anh hơi cuồng dại. Kể từ buổi tối hôm đó tại Campuchia, sau khi người con gái này đã nói hết ra những lời giấu kín trong lòng, thừa nhận là cô thích anh, lại còn dùng tay của cô để thỏa mãn cho anh. Quả thật cụm từ “ɖu͙ƈ cầu bất mãn” cũng không thể hình dung được khát vọng của anh đối với cô. Nhưng sau khi trở về Los Angeles, vì chuyện của Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm ở bệnh viện, còn có rất nhiều việc giữa căn cứ XI và quân đội Mỹ cần phải giải quyết ổn thỏa, Phong Lăng lại luôn ở trong phòng bệnh với Quý Noãn, hai người đã mấy ngày trời không được gặp. Những thứ bị kiềm chế lâu ngày đều vỡ òa trong thời khắc này.

Lúc nãy Lệ Nam Hành gọi điện, đáng ra nên bảo cô tìm một khách sạn, thuê sẵn phòng ở đó rồi đợi anh tới chứ không phải đến để gặp bà Phong cùng với cô thế này.

Bà Phong lại không có ý làm hại cô, anh có gì phải lo lắng chứ?

Quy tắc tuần tự từng bước của người đàn ông lịch thiệp là cái quần què gì chứ. Đối mặt với người mà anh yêu thương bao lâu, hơn nữa cô gái ấy lại cũng có cảm tình với mình, anh chỉ muốn làm một chuyện.

Ném cô lên giường, làm một trận ra trò khiến cho đôi mắt ngang ngạnh chưa bao giờ rơi lệ kia của cô phải đỏ hoe vì anh, khiến cô nằm trêи giường, không ngừng khóc mà xin tha, khiến cô phải thu lại vẻ lạnh nhạt, tỉnh táo của bản thân khi ở trước mặt mọi người, buộc cô mất hết lý trí. Anh muốn nghe cô gọi tên anh bằng một giọng điệu khác. Anh muốn cô gọi tên anh bằng cái giọng hơi khàn khàn, hơi cầu xin, hơi nghẹn ngào… Cảm giác nóng bỏng ở gò má khiến Phong Lăng như muốn bùng cháy tại chỗ. Ở đây nhiều người đi qua đi lại như thế, sao anh dám…

Lúc này, người đàn ông không thể để ý đến việc cô xấu hổ và ngượng ngùng nữa, cơ bắp của anh căng cứng, dùng sức ôm chặt lấy cô nhưng không thể làm tiêu tan hết được ngọn lửa chôn giấu trong cơ thể bao lâu nay. Con tim anh rạo rực, bản tính nguyên thủy cùng với tình cảm bao lâu thúc giục anh hôn lên cổ của cô, rồi lại dùng một tay nắm lấy cằm cô, cắn ʍút̼ đôi môi của cô.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!