Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Bận rộn hai, ba ngày trời, đám người này mới tìm thấy một vài ống đựng mẫu máu cũ kỹ trong một cái kho bỏ không ở cô nhi viện, sau khi đối chiếu lần lượt từng mẫu, cuối cùng họ đã xác nhận được mẫu máu của Phong Lăng.

Nhận lấy mẫu máu của cô, dưới lớp giấy dán màu trắng đã ố vàng trêи ống máu, Lệ Nam Hành nhìn thấy dòng chữ có viết hai chữ Phong Lăng, hai chữ này được viết đè lên trêи nền giấy đã cũ kỹ.

Dù mẫu máu đã quá cũ, nhưng nếu dùng để xét nghiệm DNA thì vẫn được.

Nếu anh thật sự muốn đi xét nghiệm DNA của Phong Lăng, thì cứ tùy ý lấy một sợi tóc của cô là xong.

Bây giờ, Lệ Nam Hành có mặt ở đây, là để mang hết tất cả những vật mà Phong Lăng để lại đây đi, nhìn những món đồ ít đến mức đáng thương đó, anh không biết bản thân đang suy nghĩ điều gì.

Chỉ là một cảm giác trống rỗng, trống rỗng đến mức nơi đó đau nhói, bứt rứt.

Nếu ngày xưa, anh phát hiện ra cô sớm hơn một chút, đưa cô đi sớm hơn một chút thì sau này cô sẽ không phải đóng giả thành con trai, sống dè dặt mỗi ngày. Có lẽ tính cách của cô cũng sẽ không trở nên cố chấp và thận trọng như vậy, biết đâu anh có thể khiến cô cảm nhận được sự ấm áp giữa con người với con người sớm hơn, trái tim của cô cũng sẽ không cứng rắn lạnh lùng đến thế, lạnh đến mức anh khó có thể làm nó tan chảy.

Lệ Nam Hành cầm mẫu máu mà Phong Lăng lưu lại năm xưa đi ra ngoài, lúc đi ngang qua căn nhà nhỏ bỏ hoang mà ngày xưa anh đã từng đi qua, ánh mắt anh đột nhiên nhìn về phía cánh cửa đó.

Năm xưa, cách cánh cửa này.

Cô ở bên trong.

Còn anh ở bên ngoài.

Viện trưởng và một đám người của trại mồ côi đứng ở phía sau, trông thấy ngài Lệ đứng cạnh ngôi nhà nhỏ cũ nát bỏ hoang đó hồi lâu, cuối cùng lại rời đi với vẻ mặt khó hiểu, ánh nhìn ấy khiến đám người này phải kinh hồn bạt vía, nhưng không ai dám ho he hỏi một câu nào.

Tòa nhà Kim Lân

Quý Noãn họp xong, lúc đi ra thấy Phong Lăng vẫn đứng bên ngoài: “Phong Lăng, bình thường khi tôi làm việc hay họp hành, dù cô không vào thì cũng hãy tự tìm một chỗ nào đó mà ngồi nghỉ ngơi, đừng có suốt ngày đứng ở ngoài như thế này nữa, không thấy mỏi chân à?”

Phong Lăng bình tĩnh đáp: “Không sao, tôi quen rồi.”

Rõ ràng Quý Noãn đã quen với tính cách lạnh nhạt này của Phong Lăng, thấy cô lại tỏ ra lạnh lùng như vậy, Quý Noãn bật cười, đúng lúc này Tiểu Bát đem pha hai cốc trà sữa tới, một cốc đưa cho Quý Noãn, một cốc cho Phong Lăng, đồng thời nói với vẻ mặt như sùng bái: “Phong Lăng, uống trà sữa đi này!”

Phong Lăng nhìn Tiểu Bát, sau đó lại nhìn cốc trà sữa: “Cảm ơn, tôi không uống.”

Tiểu Bát phồng má lên: “Tôi đặc biệt pha cho cô đấy.”

Thấy vẻ cố chấp này của Tiểu Bát, Phong Lăng do dự một lát mới nhận lấy, sau đó cảm ơn qua loa.

Lúc này Tiểu Bát mới hài lòng ngoảnh sang nói chuyện công việc với Quý Noãn, cô ấy vừa nói chuyện, lại vừa thi thoảng ngoảnh lại nhìn Phong Lăng, thấy Phong Lăng chưa uống trà sữa, cô ấy nghiêng đầu sang nói: “Thật sự ngon lắm đấy, cô nể mặt tôi uống đi mà!”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!