Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Lệ Nam Hành đi tới, bấy giờ Phong Lăng mới ý thức lại, nhìn thẳng anh rồi hỏi: “Anh ở đây làm gì?”

“Em nói xem anh làm gì? Tìm được người hai năm không thấy bóng dáng, đâu thể lại để em muốn mất tích là mất tích ngay được.” Lệ Nam Hành vươn tay cầm lấy bát canh gừng trong tay cô qua: “Hồi đấy, ở trong căn cứ dạy em kĩ năng phản trinh sát, trong hai năm này đều dùng hết để đối phó với anh nhỉ. Em dùng chiêu của anh để đối phó với chính anh, bản lĩnh cũng khá đấy. Ngoại trừ việc xuất hiện ở cự ly gần nhất để “canh? em ra thì anh còn có thể làm gì được nữa?”

Phong Lăng không biết có phải do mình đang bị cảm mà phản ứng có chút chậm chạp hay không, đợi lúc cô hoàn hồn lại từ trong lời nói của anh thì người đàn ông kia đã cầm bát canh gừng vào phòng bếp trong nhà cô rồi.

Cô vội vã đi vào, chỉ thấy Lệ Nam Hành đang bật bếp lửa lên: “Canh gừng này nguội rồi, phải hâm nóng lại mới uống được, mà sao tự dưng lại bị cảm thế? Hai ngày này, anh đâu thấy em ra khỏi nhà, còn tưởng em đang nghỉ phép chứ. Nếu sớm biết em bị bệnh thì anh đã không để thằng nhóc thối kia mang canh gừng cho em rồi.”

Nghe trong lời nói của người đàn ông có mang theo sự khó chịu rất rõ ràng, Phong Lăng mới chợt phát hiện dường như Lệ Nam Hành đã thay đổi rồi, nhưng không nói ra được thay đổi ở đâu.

Chỉ là thái độ độc đoán của anh vẫn còn nhưng đã có chừng mực hơn, sẽ không ép cô làm gì khi cô đã buông bỏ mọi suy nghĩ với anh, thậm chí còn giữ khoảng cách nhất định với thân phận đã kết hôn của anh.

Hoặc phải nói là, anh đang sợ gì đó, vì thế những hành động đối đãi với cô đã không còn thẳng thắn, trực tiếp như trước nữa, mà là cẩn thận từng li từng tí một, chỉ sợ lại chọc cô điên lên, lần nữa biến mất khỏi tầm mắt mình.

Không nói ra được đây là cảm giác như thế nào, nói chung, khi nhìn người đàn ông đang hâm nóng canh gừng lại giúp cô kia, Phong Lăng bỗng đưa tay lên sờ sờ trán của mình, không muốn nói chuyện.

Giờ anh cũng đã ở ngay sát vách rồi, bây giờ cô đuổi anh đi cũng chỉ làm trò cười thôi, cùng lắm là cách nhau mấy mét, thực chất là người ta vẫn luôn ở bên cạnh.

Đồ thần kinh.

Cô rất muốn mắng một câu như thế.

Nhưng bây giờ cho dù là thể lực hay tinh lực, cô đều không đủ để đấu đá với người đàn ông này, thôi cứ dứt khoát không lên tiếng vậy. Phong Lăng để mặc mọi thứ như thế mà ngồi xuống sofa, bọc chăn quanh người rồi lại ho khù khụ vài tiếng.

Không đến mấy phút sau, người đàn ông đã cầm bát canh gừng đã hâm nóng đi ra đặt lên trêи bàn trước mặt cô: “Uống đi.”

Phong Lăng lại ho một tiếng, cô giương mắt lên nhìn anh: “Nhà bên cạnh là anh mua hay thuê đấy?”

“Có gì khác nhau?”

Cũng đúng, nếu như anh muốn ở lại mãi thì cho dù là thuê hay mua, anh đều có cách để ở lại.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!