Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

“Cô cũng chỉ là một cô gái hai mươi tuổi thôi, đâu cần lúc nào cũng phải tỏ ra già dặn như vậy? Cô tưởng tôi thật sự tin lời nói dối năm đó của cô, tin cô báo sai tuổi của mình sao? Trêи hồ sơ của huấn luyện viên đã viết tuổi rồi! Đến bây giờ cô mới hai mươi thôi, cũng có nghĩa là năm ngoái khi cô giúp tôi chuyện đó, cô mới chỉ vừa mười chín tuổi.”

Phong Lăng có hơi mất kiên nhẫn, ngoảnh lại lạnh lùng nhìn Trần Bắc Khuynh: “Tuổi tác của tôi thì có vấn đề gì? Dù tôi mười lăm tuổi thì tôi vẫn có thể đánh ngã được anh. Ở đây là võ quán, không phải buổi xem mắt, anh có tư cách gì phán xét người khác? Ở đây phải dùng võ thuật để nói chuyện.”

Trần Bắc Khuynh mỉm cười: “Có đôi lúc thấy dáng vẻ rõ ràng không vui, nhưng cứ đanh mặt lại làm ra vẻ già đặn của em,

anh thật sự thấy rất đau lòng.”

Phong Lăng: “…”

Phong Lăng chợt xoay người đặt cốc nước lên bàn làm việc, nước cũng không uống, hoa trêи bàn cũng chẳng buồn nhìn, siết chặt quần áo và dây lưng bên hông, sau đó cô quay người định đi ra khỏi phòng làm việc, chuẩn bị đến lớp học.

Ban đầu, Trần Bắc Khuynh đứng im lặng ở cửa một chốc, sau đó đột nhiên vươn tay ra chặn Phong Lăng lại. Lúc Phong Lăng kinh ngạc ngoảnh lại nhìn về phía anh ta, cánh tay dài của Trần Bắc Khuynh ôm chầm lấy cô, sau đó lại kéo cô vào trong lòng nhưng Phong Lăng đã nhanh tay lẹ mắt nhấc chân đá mạnh vào bắp chân của đối phương. Lúc Trần Bắc

Khuynh biến sắc mặt cúi đầu nhìn thì cô nhẹ nhàng đẩy anh ta lên phía trước, thoát khỏi vòng ôm của anh ta, đi ra khỏi cửa.

Đúng là cao thủ.

Trần Bắc Khuynh không đánh lại Phong Lăng.

Anh ta định thực hiện vài chiêu tấn công đơn giản mà cũng không làm được.

Sau khi Phong Lăng bỏ đi, Trần Bắc Khuynh mới xoa xoa bắp chân của mình, khẽ xuýt xoa một tiếng, sau đó lại ngoảnh lại nhìn về phía bóng lưng đang ngang nhiên đi về phía phòng học của cô gái. Anh ta bất đắc đĩ giơ tay lau sạch mồ hôi, dáng vẻ thất bại quay người đi đến phòng học.

Vào phòng học, trông thấy Phong Lăng và Trần Bắc Khuynh một trước một sau đi vào, đám đàn ông lập tức tỏ vẻ thích thú huýt sáo: “Huấn luyện viên A Linh, ngày mai là đêm Noel, ngày kia là Noel, cô có kế hoạch gì chưa? Có đi hẹn hò gì đó không?”

Mặt Phong Lăng không đổi sắc: “Hai hôm nữa tôi đều có tiết dạy.”

“Ây da, còn dạy học gì nữa, mà dù có tiết dạy thì chắc học viên của hai ngày nữa cũng sẽ xin nghỉ thôi. Tôi thấy cô cứ nghỉ luôn hai ngày đi, nếu hai hôm nữa cô không có hoạt động gì, chúng tôi mời cô đi ăn cơm!”

“Lên lớp.” Phong Lăng lạnh lùng nhìn về phía bọn họ.

Vừa nhìn thấy ánh mắt này của cô, đám đàn ông không dám ho he gì nữa, nhanh chóng thực hiện động tác, nhưng ánh mắt thi thoảng vẫn liếc cô, sau đó chốc chốc lại nhìn về phía Trần Bắc Khuynh không rõ đang có tâm trạng gì

Bọn họ cũng không biết học viên Trần này theo đuổi lâu như vậy đã có thành quả gì chưa, sắp đến Noel rồi mà đến một cuộc hẹn cũng không thành, chậc chậc.

Đối với các du học sinh mà nói, ngày được gọi là Noel là một ngày lễ rất phấn khích, như họ nói thì còn kϊƈɦ thích hơn nhiều so với đón Tết ở trong nước.

Ngày lễ thuộc về giới trẻ, nhưng với một người còn trẻ hơn họ là Phong Lăng lại chẳng hề cảm nhận được bất kỳ không khí gì của ngày lễ.

Xưa nay cô chưa từng đón bất kỳ ngày lễ nào.

Hai ngày sau là lễ Noel, quả thực tất cả các học viên đều đã xin nghỉ vào hôm đó. Sau khi từ chối lời mời đi ăn của mấy

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!