Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Ngay sau đó, Phong Lăng thật sự đã bật cười, từ từ buông nắm bùn đã bị bản thân bóp nát trong tay ra, khẽ nói: “Thật xin lỗi khi đã để ông Lệ nhìn thấy dáng vẻ thảm hại như thế này của tôi. Mọi người đều nói chỉ cần làm sai một chuyện, tất cả những chuyện từng làm đều sẽ bị người khác chối bỏ, cho nên, tôi đã bị căn cứ XI chối bỏ, phải không?”

“Phải không? Cô còn dám hỏi tôi phải không? Cô có tư cách gì, có địa vị gì mà hỏi ngược lại tôi?” Lệ Quân Diên lạnh lùng nói: “Chúng tôi chỉ dùng cách này để khẳng định cô là phụ nữ, chứ không cho người lột quần áo cô ra, như vậy đã là đủ lễ độ rồi, cô cho rằng bản thân còn có thể tiếp tục ở lại căn cứ XI sao?”

Phong Lăng nghe thấy câu nói này, chút hi vọng trong lòng tiêu tan trong nháy mắt.

Cô từng nghĩ, nếu bí mật của mình không giấu được thì có lẽ cô sẽ tìm lúc thích hợp rời đi, hoặc là, cô cũng có thể chết ở bên ngoài trong lần làm nhiệm vụ nào đó, như vậy thì sẽ không có ai biết được tất cả những chuyện này, bụi về với bụi, đất về với đất.

Nhưng mà dường như, mọi chuyện đều không đi theo phương hướng cô muốn.

Không ngờ cô lại phải cút khỏi căn cứ XI bằng cách nhục nhã như thế này.

Cô sắp bị đuổi ra khỏi ngôi nhà đã sống mấy năm, nơi mà cô tự cho rằng đó là nhà.

Cô cúi đầu tiếp tục cười, ngón tay lại bấm sâu vào trong đất lần nữa.

“Cho nên, hôm nay, mục đích ông Lệ đến đây là đuổi tôi đi sao?” Cô khàn giọng hỏi.

Mấy ông cụ họ Lệ khác thấy cô nằm trêи đất, rõ ràng không còn sức lực nữa rồi nhưng vẫn ra vẻ ngông nghênh, đi thẳng tới rồi nói một cách lạnh lùng: “Chỉ là một con nhóc, rốt cuộc ai cho cô can đảm dám sống trong căn cứ XI lâu như vậy? Những điều căn cứ dạy cho cô là để cô lấy thân phận một người phụ nữ mà nói mình lợi hại biết bao nhiêu ở đây sao? Tất cả những gì cô có bây giờ, có thứ gì không phải căn cứ cho cô? Chắc hẳn tiền mấy năm nay cô làm nhiệm vụ kiếm được cũng đủ cho một đứa mồ côi không cha không mẹ như cô có một cuộc sống tốt đẹp ở bên ngoài rồi. Chúng tôi không thu lại tất cả đồ của cô, mà chỉ bảo cô rời khỏi căn cứ, thế nào? Cô còn muốn cắn ngược lại chúng tôi nữa à?”

“Đứa mồ côi không cha không mẹ…” Phong Lăng cắn răng, cuối cùng gắng gượng bò dậy, ngồi dưới đất. Xung quanh không có bất kỳ ai tới đỡ cô, hầu hết mọi người là không muốn, số ít còn lại là không dám. Cô mất rất nhiều sức lực mới có thể lảo đảo đứng lên, cơ thể đầy mùi rượu đứng loang chà loạng choạng, khó khăn lắm mới đứng vững, nhưng chân cô mềm nhũn, có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Phong Lăng cười, ngước mắt lên nhìn bọn họ: “Vậy ra các người đã điều tra tôi, điều tra rõ ràng triệt để rồi, sau đó, các người tới căn cứ ném đồ của tôi xuống đất, chỉ vì để tất cả mọi người đều thấy rõ, Phong Lăng tôi là phụ nữ. Các người đuổi tôi đi trong tình cảnh như thế này để từ nay về sau tôi không thể quay lại căn cứ XI được nữa, phải không?”

“Cô còn muốn quay lại?” Mấy ông cụ kia lập tức liếc nhìn cô với vẻ lạnh lùng, ánh mắt đầy khinh thường.

Phong Lăng cười lạnh: “Nếu đã bị đuổi ra ngoài một cách mất mặt và không chút tôn nghiêm như thế này, sao tôi có thể quay về được chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!