“Lão đại… Lão đại anh tỉnh táo lại chút đi… Tôi biết anh đang giận…” Cô cố gắng giúp anh lấy lại lí trí.
Nhưng người đàn ông lại giữ lấy cằm của cô, lại lần nữa niêm phong đôi môi của cô, hôn sâu một lúc lâu. Lúc Phong Lăng không chịu nổi nụ hôn này của anh nữa, Lệ Nam Hành bỗng bế cô lên khỏi chiếc sofa.
Trạng thái cơ thể cùng hai chân đều lơ lửng giữa không trung khiến người ta muốn ôm chặt lấy người ở trước mặt theo bản năng, Phong Lăng cũng không phải ngoại lệ. Cô ôm lấy cổ của người đàn ông, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào ánh mắt không cho phép cô phản kháng kia, cho đến khi người đàn ông đưa chân lên đạp cửa phòng ngủ, rồi đè thẳng cô xuống giường.
Sau đấy cho dù là cởi quần áo trêи người cô hay cởi quần áo của chính anh thì động tác đều liền mạch dứt khoát, khiến Phong Lăng không có bất kì cơ hội nào đẩy người trước mặt ra.
Mãi đến khi người đàn ông hôn cô đến quên trời quên đất, bỗng nhiên, trong khoảng không vang lên tiếng mở thắt lưng của người đàn ông kia, Phong Lăng nhắm mắt lại, dự cảm nỗi đau xé rách tim gan bản thân từng trải qua đêm hôm đó có lẽ lại sắp đến nữa rồi.
Hơn nữa bây giờ Lệ Nam Hành cũng không phải đang trong trạng thái mê man, anh rất tỉnh táo, cơ thể cũng không yếu ớt như lúc sốt cao kia.
Cô có linh cảm mình có thể sẽ chết…
Người đàn ông sắp tấn công, vì cúi đầu hôn cô nên anh phải cưỡng chế giữ hai tay cô lại, ghì chặt ở bên cạnh.
Bỗng nhiên, đi chứng để lại trêи cánh tay của Phong Lăng sau lần bị rắn cắn trước đây lại đột nhiên truyền đến cảm giác đau tê dại. Bình thường cô đã quen cảm giác này rồi, thế nhưng khi bị đè chặt xuống giường, không thể động đậy được chút nào như lúc này, cơn đau kia bỗng khiến cô tái mặt, thân thể vốn được người đàn ông kia gợi lên chút nóng hừng hực cũng theo đó mà nguội đi, đồng thời run lên một chút.
Lệ Nam Hành thấy cô run lên nên dừng lại.
Cơn run này không giống với sự run rẩy khi bị hôn vừa rồi của cô, Lệ Nam Hành không thể không nhận ra được. Bấy giờ anh nhớ ra gì đó, cúi đầu nhìn khuôn mặt hơi trắng bệch dưới ánh đèn lờ mờ trong phòng ngủ, lại đảo mắt nhìn về cánh tay cứng đờ bị anh dùng lực đè xuống kia, anh lập tức thu tay lại.
Cánh tay vừa được tự do, Phong Lăng vội vàng đời cánh tay về, sau đó cử động chậm rãi, ra sức khiến cho cơn đau tê dại trêи cánh tay biến mất.
Nhìn động tác đau đớn lại cẩn thận của cô, nhìn vẻ mặt chịu đựng của cô, Lệ Nam Hành giống như bị người ta tạt một chậu nước lạnh trong chớp mắt, giội cho anh tỉnh cả người.
Anh bỗng nhiên đứng dậy, đồng thời kéo tấm chăn đắp cho cô gái đã bị anh xâu xé giày vò đến mức cả người tơi tả, quần áo không đủ che thân, sau đấy xoay người đi ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!