Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Phong Minh Châu đột nhiên giơ tay giật miếng ngọc cùng chuỗi vòng ngọc xuống, đảo mắt thấy bà ngoại đang nói chuyện sôi nổi với một bà lão khác, không chú ý về phía này, cô ta nắm chặt miếng ngọc trong lòng bàn tay, bỏ vào trong túi xách của mình, sau đó quay người rời đi.

“Mình vào nhà vệ sinh một lát, các cậu cứ nói chuyện đi.” Lúc đi qua đám chị em con nhà giàu của mình, Phong Minh Châu hờ hững nói một câu, sau đó xoay người đi về phía nhà vệ sinh.

Trong nhà vệ sinh, Phong Lăng vừa bước vào cánh cửa nhỏ đã nghe thấy như có tiếng giày cao gót bước đến gần ở bên ngoài, cô cũng không quá để ý, chỉ cảm thấy sau khi người ở bên ngoài đó bước vào đây thì đường như người đó không có ý định đi vệ sinh, cô cũng không nghe thấy tiếng rửa tay hay trang điểm.

Với thói quen cẩn thận với mọi chuyện thường ngày, Phong Lăng bỏ ngay ý định đi vệ sinh, cô đứng cạnh bồn cầu một lát, sau đó khẽ đẩy nhẹ cửa hé ra, nhìn ra bên ngoài.

Cô thấy Phong Minh Châu lấy từ trong túi xách ra một miếng ngọc tròn được xâu vào một chuỗi ngọc tủy, cô ta cứ cầm trong tay như vậy, đứng đó ngắm nhìn nó một lúc lâu, ngón tay cũng siết chặt lại như đang suy nghĩ hay do dự điều gì đó.

Cứ như vậy đến hai, ba phút sau, Phong Minh Châu đột nhiên quẳng vật trong tay vào trong thùng rác bên cạnh với vẻ mặt vô cảm, sau đó rửa tay, cuối cùng xoay người nghênh ngang đi ra ngoài.

Thật ra, trong mắt Phong Lăng, cảnh tượng này chẳng là gì cả nhưng dù nhà họ Phong có nhiều tiền cỡ nào nhưng một miếng ngọc và chuỗi ngọc trông có vẻ không hề rẻ như thế, nói vứt là vứt sao?

Hơn nữa hình như trước lúc ném đi, Phong Minh Châu còn chần chừ một lúc.

Rõ ràng là có vấn đề gì đó.

Dù Phong Lăng không quá quan tâm đến chuyện nhà họ Phong và Phong Minh Châu nhưng cô luôn cảm thấy có điểm nào đó không đúng lắm, cũng không biết lòng hiếu kỳ từ đâu trỗi dậy, khiến cô đi đến cạnh thùng rác theo bản năng.

Nhìn thấy vật đó rơi trêи bề mặt một chiếc túi ni lông sạch sẽ, cô duỗi tay cầm lên, cảm giác khi cô đặt vật này trong tay thì đây là một miếng ngọc tròn cứng chắc, lành lạnh, cảm giác giống hệt như miếng ngọc bội mà cô luôn đeo lúc nhỏ.

Cô lại sờ đường viền của miếng ngọc này, nhìn thấy ở giữa miếng ngọc như có một vòng tròn được thiết kế tinh xảo, nhưng bên trong hình như còn có thể khảm một miếng ngọc vào trong đó.

Kϊƈɦ thước của lỗ hổng ở giữa miếng ngọc này…

Phong Lăng ngập ngừng, đột nhiên đưa tay sờ lên cổ mình, mới nhớ mình đã không còn đeo miếng ngọc bội đó từ rất lâu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!