Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đừng Sợ! Có Anh Đây Rồi? (Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình) - Quý Noãn (FULL)

Lúc này, Phong Lăng mới ngồi vào ghế lái, vừa thắt dây an toàn, vừa hỏi Kiều Phỉ: “Anh sống ở đâu để tôi mở chỉ đường, tôi không thuộc đường trong nội thành Los Angeles, nếu không có chỉ đường thì cho dù anh nói địa chỉ cụ thể, tôi cũng chưa chắc tìm được.”

“Lệ Nam Hành đã sớm biết cô là con gái rồi à?” Kiều Phỉ không trả lời mà hỏi lại cô.

Phong Lăng buông bàn tay đang cài nút dây an toàn ra, đảo mắt nhìn anh ta: “Sớm biết chuyện gì cơ?”

“Tôi không chắc lắm nhưng bây giờ, cô ăn mặc thế này sống ở nhà anh ta, rõ ràng là anh ta đã biết chuyện rồi.” Kiều Phỉ không hỏi nhiều về những chuyện đã qua, chỉ nói: “Trước đây, lúc cô còn ở trong căn cứ, dù sao cũng còn ít tuổi nên người ta không phân biệt được cô là con trai hay con gái. Nhưng cô đã dần trưởng thành rồi, rất nhiều thứ không thể giấu được nữa, vì thế chuyện cô bị người ta nhìn thấu cũng không có gì là lạ. Nhưng theo kiểu thái độ của Lệ Nam Hành với cô trước đây, tôi nghỉ là anh ta đã biết từ lâu rồi, chỉ là không vạch trần ra thôi.”

Phong Lăng ngẫm nghĩ, cũng không hỏi nhiều, hơn nữa cũng không nhắc nhiều đến chuyện liên quan đến Lệ Nam Hành.

Bất kể là biết sớm hay biết muộn, dù sao bây giờ, cô ăn mặc thế này thì chứng tỏ là anh cũng đã biết rồi. Còn chuyện lúc trước, cô cũng chẳng nghĩ nhiều mà làm gì nữa.

Dù sao các kiểu hành vi cầm thú mà người đàn ông đó làm với cô đã không phải ngày một ngày hai, bất kể cô là nam hay nữ, thì chuyện anh ép cô dùng tay giúp anh đã là vô cùng cầm thú rồi, đâu còn cần phân biệt nam hay nữ nữa?

“Anh sống ở đâu?” Phong Lăng lảng sang chủ đề khác, dùng ánh mắt chỉ vào màn hình chỉ dẫn trêи xe.

Kiều Phỉ giơ tay lên, ngón tay ấn mấy lần lên bảng chỉ đường, tùy tiện thiết lập một vị trí mục tiêu: “Ở đây đi.”

Phong Lăng liếc nhìn, thấy vị trí điểm cuối viết là một khách sạn, cô không suy nghĩ nhiều, lái xe rời khỏi khu căn hộ, chạy xe ra ngoài.

Trêи đường đi, mặc dù trêи người Kiều Phỉ có hơi rượu, nhưng đúng là không quá nồng nặc, cũng không phải quá khó ngửi. Anh ta cứ yên lặng ngồi ở ghế phụ như vậy, tùy ý ngồi dựa vào đó, ánh mắt không nhìn lên phía trước, mà luôn ngắm nhìn Phong Lăng đang lái xe.

Dù làm bất cứ chuyện gì Phong Lăng cũng rất tập trung, bao gồm cả chuyện lái xe. Ban đầu cô không chú ý đến cái nhìn của người bên cạnh nhưng bị nhìn lâu, dù gì cô cũng có hơi mất tự nhiên: “Huấn luyện viên Kiều.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!