Sau khi Phương Trì Hạ trở về thậm chí rất có tâm tư chạy đến siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn trở về làm bữa tối phong phú.
Lúc Lạc Dịch Bắc trở về thấy cô đang bận rộn ở trong bếp.
Hôm nay tâm tình của cô hình như rất tốt, lúc nhìn thấy anh, thậm chí còn cất tiếng gọi “ Anh đã về!”
Cô nói xong lời này khóe môi hơi hơi vểnh lên, nụ cười rất nhẹ, nhưng lại rất đẹp, trong nháy mắt đánh thẳng vào mắt anh, khiến cho ánh mắt Lạc Dịch Bắc ngưng trệ.
Cô bình thường không nhiệt tình như vậy, đột nhiên như vậy, khiến cho Lạc Dịch Bắc có chút không quen.
Vẻ mặt quái dị nhìn chằm chằm cô nhìn một lát, đến khi hai người đem bữa tối giải quyết xong anh cũng không nghĩ thông suốt được vấn đề này.
Phương Trì Hạ quyết định ngày mai đi Dung Hi, thế nhưng từ đầu tới cuối không có nói với anh, thậm chí nói cũng không có nhắc đến chuyện mình đã vào làm việc tại Dung Hi.
Sợ về sau có thể gặp ở công ty, ăn tối xong, nhìn chằm chằm Lạc Dịch Bắc ngồi ở trên ghế sa lon,cô ân cần rót trà cho anh, nói lời khách sáo, “Anh thường xuyên ở công ty sao?”
“Như thế nào? Muốn đi theo giúp tôi?” Lạc Dịch Bắc khẽ giật mình, nghiêng đầu liếc cô một cái, khó có khi được cùng cô trò chuyện.
“Anh bận rộn như vậy, em sao có thể không biết xấu hổ mà quấy rầy? Chỉ là tùy tiện hỏi vậy thôi.” Phương Trì Hạ khóe miệng cười một chút, tìm từ nói cho đúng.
“Phải không?” Lạc Dịch Bắc bất động thanh sắc nhìn cô, rõ ràng không tin tưởng lời cô nói.
“Đúng vậy, thật sự tùy tiện hỏi. Về sau chúng ta sống chúng với nhau, quan tâm nhiều hơn không phải bình thường sao?” Phương Trì Hạ trấn định tự nhiên giải thích.
Lạc Dịch Bắc cũng không hỏi thêm.
Kỳ thật anh cũng không thường xuyên ở công ty, Dung Hi tuy có nhiều việc, nhưng có nhiều quản lí, hiện tại lại có Thi Cận Dương hỗ trợ, rất nhiều chuyện không cần anh tự mình ra mặt.
Lạc Dịch Bắc thật sự rất rảnh rỗi, nhưng không nói với Phương Trì Hạ.
Phương Trì Hạ chưa thăm dò được điều mình muốn nghe được, ngồi lại gần anh một chút, lại hỏi, “ Văn phòng anh ở lầu mấy?Làm chức gì ở Dung Hi?”
“Sao lại hỏi cụ thể như vậy? Muốn đi đào bảo?”Ánh mắt Lạc Dịch Bắc đảo qua cô.
“Em là đang nghĩ…” Phương Trì Hạ chuyển ánh mắt một chút, vì chính mình biện cớ, “Có đôi khi giữa trưa em có thể đưa cơm trưa giúp anh!”
Lạc Dịch Bắc nhìn cô càng quái dị.
Phương Trì Hạ bị anh nhìn như vậy, hơi sợ bị phát hiện, nhưng mà trên mặt lại rất bình tĩnh.
Kỳ thật Lạc Dịch Bắc đối với lời nói của cô căn bản một chữ cũng không tin, thế nhưng, trầm mặc một lát, vẫn nói với cô, “Phòng trong cùng tầng 1, 803.”
803…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!