Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giao Dịch Hôn Ước Với Tổng Tài Bá Đạo

Lạc Dịch Bắc lúc này trông ra rất tản mạn, trút bỏ dáng vẻ lạnh lùng, khoác lên một sự xấu xa không thể diễn tả.

Thân người lười nhác dựa lên cửa, ánh mắt của anh ung dung nhìn về phía cô, dường như không có ý định buông tha cho cô.

Những lời đó của Phương Trì Hạ chỉ là cái cớ để thoát khỏi anh, nào ngờ anh thật sự xem là thật, nhất thời lại không biết phải trả lời anh thế nào.

Có điều, xả nước cũng chẳng phải chuyện lớn lao gì.

“Được, tôi giúp anh.” Cô từng bước từng bước đi về hướng anh, lướt qua người anh, đến trước bồn tắm lớn.

“Xong rồi.” Mở vòi nước, nhìn làn nước ấm nóng phun ra từng chút một, lấy khăn lông bên cạnh lau đi cánh tay bị ướt, cô quay người đi ra ngoài, lúc đi đến cửa, lại bị Lạc Dịch Bắc chặn lại.

“Tôi lát nữa hẵng tắm!” Chỉ xem như anh ta muốn kéo cô cùng tắm, cô giơ cánh tay lên chặn ngang khoảng trống giữa hai người, sắc mặt của cô hơi hoảng loạn.

Kể từ khi kết hôn đến nay, có vẻ như nhà tắm là một nơi nguy hiểm.

Ở chỗ này cô đã chịu thiệt biết bao nhiêu lần, vừa thấy động tác của anh, cô đã phản xạ có điều kiện mà bắt đầu chống chọi rồi.

“Thay một cái khăn tắm vào đây!” Lạc Dịch Bắc nhìn cô kì dị, mặt không biểu cảm buông một câu, cũng không quan tâm cô ở đây, cởi quần áo trước mặt cô.

Phương Trì Hạ sững sờ, khoé mắt thu lại một cái, có hơi ngơ ngẩn mà đi ra ngoài.

Giúp anh mang vào hai cái khăn tắm, sau đó cô dời sang nhà tắm của phòng khác.

Lúc Lạc Dịch Bắc đi ra, đã không thấy bóng dáng cô đâu cả.

Lạc Dịch Bắc luôn xem thường cô, nhưng mà, chỉ cần cô vừa rời đi, anh lại có chút hiếu kì không biết cô đang làm gì.

Nghiêng đầu nhìn bên ngoài hành lang, anh bước vài bước ra ngoài.

Lúc đẩy cánh cửa phòng khách ở cuối góc, trên giường đặt bừa một bộ quần áo ở nhà của Phương Trì Hạ, tiếng nước trong nhà tắm trùng hợp đang từ từ dừng lại.

Cửa phòng sau vài giây được mở ra, bóng dáng của Phương Trì Hạ từ trong đi ra.

Trên người quấn bừa một cái khăn tắm, trên đầu phủ một cái khăn lông, gương mặt vốn nhỏ đến đáng thương hoàn toàn bị chắn hết, cô vừa đi vừa lau tóc.

Chỉ cần nơi nào không có anh, cô dường như vẫn rất tự tại. Khăn lông chùm lên nghiêng lệch thì không nói đi, ngay cả khăn tắm cũng choàng rất hờ hững, giống như có thể rơi ra bất cứ lúc nào vậy.

Mắt của cô bị khăn lông che lại, có vẻ không nhìn thấy anh đang đứng ở cửa.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!