Kết quả xấu nhất là Lâm Diệp trọng thương hoặc bị giết, nhánh Ẩn Ma cực kỳ phẫn nộ, phái càng nhiều cường giả ra hủy diệt liên minh của Liễu Tiệm Hồng.
Tới lúc đó tông môn Chính đạo chúng ta há có. thể khoanh tay đứng nhìn? Nhưng nếu nhúng tay vào, ngươi nói xem liệu có dẫn tới xung đột Chính Ma hay không?"
Hư Ngôn lau mồ hôi trên đầu, hắn quả thật không nghĩ sâu xa như vậy.
Hư Ngôn đã biết những tài liệu này từ lâu, thế nhưng hẳn nghiên cứu nửa ngày vẫn không nghĩ ra gì. Hư Vân chỉ nghe một lần đã nghĩ ra lợi và hại, nhân và quả trong đó, đây chính là chênh lệch.
Trong Đại Quang Minh Tự, thật ra nếu xét theo cái nhìn đại cục, ngoại trừ Hư Tĩnh của Nhân Quả Thiện Đường chuyên tu đạo nhân quả luân hồi ra, Hư Vân là người mạnh nhất.
Đương nhiên nói chính xác thì Hư Vân xét theo phương diện nào cũng rất mạnh.
Hư Ngôn lấy lại bình tĩnh nói: "Vậy Hư Vân sư. huynh, chúng ta nên đứng về phía nào? Cần giúp Liễu Tiệm Hồng giết đám người Ma đạo kia không?”
Hư Vân không quan tâm khoát tay nói: “Giết hay không giết cũng không sao, chỉ căn người của Đại Quang Minh Tự chúng ta tới thể hiện thái độ là được. Đến lúc đó chỉ cần tên Lâm Diệp kia không phải hạng ngu ngốc đương nhiên sẽ biết khó mà lui.
Nhánh Ẩn Ma năm bè bảy mảng, trừ một số ít lão ma đầu như Ngụy Thư Nhai cùng đệ tử tân sinh như Lâm Diệp; những người còn lại không chịu nối một đòn, không thể tạo nên uy hiếp. Tạm thời không cần xung đột kịch liệt với bọn chúng, không cần quan tâm tới bọn chúng.
Giờ bất luận Đại Quang Minh Tự ta hay Thiên Sư Phủ đều để mắt tới Bái Nguyệt Giáo, tới Dạ Thiều Nam, đó mới là đại địch!"
Hư Ngôn chần chừ nói: “Sư huynh, chẳng lẽ ngươi cũng không đánh nối tên Dạ Thiều Nam kia sao?”
Trong suy nghĩ của Hư Ngôn, thực lực sư huynh Hư Vân cao thâm bất khả trắc, thậm chí còn thâm sâu hơn phương trượng.
Mặc dù Hư Ngôn không phải Chân Hỏa Luyện Thần, không cách nào phỏng đón thực lực cảnh giới này, nhưng hẳn vẫn cho răng Hư Vân rất mạnh, mạnh tới đáng sợ.
Trước đây vì chuyện phân đà Thiên Tội ở Bắc Yên bị hủy diệt, Bộ Thiên Nam của Thanh Long Hội đã đánh tới cửa, chính Hư Vân là người ra tay đẩy lùi, chỉ dùng không tới mười chiêu.
Theo người ngoài thấy, Hư Vân chỉ hơn Bộ Thiên Nam vài hạng trên Phong Vân Bảng, nhưng theo Hư. Ngôn, thực lực hai bên chênh lệch rất xa.
Dạ Thiều Nam giáo chủ Bái Nguyệt Giáo mặc dù có danh tiếng rất lớn nhưng Hư Ngôn lại không cho rằng Hư Vân kém hơn Dạ Thiều Nam.
Hư Vân giơ một bàn tay về phía Hư Ngôn, vẫy vẫy.
“Năm thắng năm thua?" Hư Ngôn chần chừ nói.
Hư Vân lắc đầu nói: “Năm chiêu, ta nằm chắc ngăn cản được năm chiêu của Dạ Thiều Nam mà không bại, không rơi vào thế hạ phong. Sau năm chiêu thành bại sinh tử đều do ý trời
Đó là ta tính ra khi Bổ Thiên Tâm Kinh của Dạ Thiều Nam chưa đại thành. Giờ Bổ Thiên Tâm Kinh của Dạ Thiều Nam đã đại thành, tình hình ra sao ta cũng không biết.”
Hư Ngôn nghe vậy hít một hơi lạnh, hắn cũng không ngờ Hư Vân lại đánh giá Dạ Thiều Nam cao tới mức này. Chẳng lẽ trên giang hồ lại xuất hiện một đại ma đầu Độc Cô Duy Ngã hay sao?
Lắc đầu, Hư Ngôn quăng ý nghĩ kinh khủng này ra sau đầu hỏi: "Hư Vân sư huynh, vậy Đại Quang Minh Tự chúng ta nên phái ai tới đây? Thật ra người thích hợp nhất đại biểu cho Đại Quang Minh Tự chúng ta là Tông Huyền.
Có điều hắn bị Sở Hưu đánh bại, lúc này đang bế quan tu luyện. Ta cũng không tiện ngắt đứt chuyện tu luyện của hắn”
Hư Vân tủy tiện vung tay lên nói: “Bảo Hư Hành đi là được. Vừa hay gần đây Đạt Ma Viện không có chuyện gì, hẳn đang rảnh rỗi”
Hư Ngôn chần chừ: "Để Hư Hành sư đệ đi? Nhưng trong Tiểu Phàm Thiên hắn vừa bị Lâm Diệp dùng bảy thanh ma đao đánh trọng thương, lại thêm tính cách hân nóng nảy, ta sợ hắn sẽ ra tay đánh nhau với tên Lâm Diệp kia”
Hư Vân thần sắc lạnh nhật: "Võ lâm Chính đạo không muốn xung đột cùng nhánh Ẩn Ma vào lúc này, nhưng không nghĩa là chúng ta sợ nhánh Ẩn Ma.
Nếu Nhiếp Đông Lưu kia thông minh, hẳn nên biết khó mà lui, hai bên thậm chí không hề gặp mặt.
Ngược lại nếu hắn nhất quyết phải tới, cũng vừa hay cho nhánh Ẩn Ma một bài học.
Bọn họ ở dưới mặt đất, chúng ta mặc kệ. Nếu dám thò đầu ra vậy đánh bọn chúng xuống!"
Nơi Liễu Tiệm Hồng bố trí liên minh là ở Hồng Phong Cốc, cách Hồng Diệp Sơn Trang không xa.
Giờ Hồng Diệp Sơn Trang bị Sở Hưu phái người khống chế, đương nhiên không thế lựa chọn nơi đó, huống hồ địa hình của Hồng Diệp Sơn Trang cũng không tiện.
Lâm An Quận của Đông Tề đặc sản là cây phong, Hồng Diệp Sơn Trang tên là Hồng Diệp Sơn Trang chính là vì Hồng Diệp Sơn Trang xây trong khu rừng phong, mỗi khi mùa thu tới, toàn bộ sơn trang được bao phủ trong một rừng lá đỏ.
Còn Hồng Phong Cốc này cũng vậy, bên trong trồng đầy cây phong, lúc này đang vào mùa thụ, lá phong đỏ rực rõ, không biết vì sao còn lờ mờ lộ ra chút đỏ máu quỷ dị.
Có điều lúc này không ai quan tâm tới cảnh tượng đó, số võ giả qua lại trong Hồng Diệp Sơn Trang lên tới hơn nghìn người, đều là những tinh nhuệ từ thế lực khắp nơi chạy tới.
Liễu Tiệm Hồng thân là người đề xuất, hắn cũng mang theo nụ cười nghênh tiếp tại cửa cốc, có điều những người khác lại không hề phát hiện trong nụ cười của Liễu Tiệm Hồng lại mang theo chút bất đắc dĩ cùng lạnh lẽo xa cách.
Lúc này một võ giả trung niên mang theo một đám đệ tử đi vào trong sơn cốc, còn lên tiếng chào Liễu Tiệm Hồng: "Liễu huynh, hai ta lâu rồi không gặp, không ngờ ngươi đã bước vào cảnh giới tông sư võ đạo. Quả thật đáng mừng, lần này ngươi dẫn đầu xây dựng liên minh, chắc chắn sẽ hốt gọn đám hung đồ ma đạo kia!”
Liễu Tiệm Hồng cười cười nói: “Tôn gia chủ quá khen rồi. Nếu không phải bị ép bất đắc dĩ ta cũng không muốn đứng ra đối địch với toàn bộ nhánh Ẩn Ma, dù sao đây cũng là một con quái vật khổng lồ”
Tôn gia chủ kia hừ lạnh nói: “Cái gì mà nhánh Ẩn Ma? Rõ ràng là một đám chuột nhất hiếp yếu sợ mạnh mà thôi!
Lúc trước đâu chỉ có tiên tổ chúng ta tham gia diệt trừ liên minh Ma đạo Cứu Thiên Sơn, còn cả Đại Quang Minh Tự cùng Kiếm Vương Thành nữa, sao bọn chúng không tìm những người đó báo thù? Rõ ràng là chỉ tìm người dễ ức hiếp mà thôi!"
Chửi rủa vài câu xong, Tôn gia chủ bèn đi vào trong sơn cốc.
Lúc này có vài võ giả qua lại, trong đó có võ giả Đông Tẽ quen biết với Liễu Tiệm Hồng bèn tới nói chuyện phiếm vài câu, còn có người lấy làm lạ: “Đúng, rồi, Liễu gia chủ, đệ đệ ngươi Liễu Tiệm viễn cùng lệnh công tử đâu ri? Sao không thấy bóng dáng bọn họ?”
Liễu Tiệm Hồng nở một nụ cười mất tự nhiên nói: “Bọn họ đều đang lưu thủ trong Hồng Diệp Sơn Trang, ta sợ người của nhánh Ẩn Ma đánh lén cho nên để lại một phần lực lượng rất lớn bảo hộ trong sơn trang”
Những người khác nghe Liễu Tiệm Hồng nói vậy cũng không nghỉ ngờ gì.
Hơn nữa còn có người chú ý thấy đệ tử trong Hồng Diệp Sơn Trang có vẻ mạnh hơn trước rất nhiều, đại đa số đều rất lạ mặt?
Có điều không ai mở miệng hỏi chuyện này. Nếu bọn họ mở miệng ra hỏi vậy có vẻ như không muốn thấy Hồng Diệp Sơn Trang có chuyện tốt, không muốn thực lực Hồng Diệp Sơn Trang mạnh mẽ hơn.
Đương nhiên số người ôm tâm tình như vậy thật ra cũng không ít.