Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giai Nhân Và Luật Sư

Đan Diễn Vy chuẩn bị nước, đưa Du Du vào gội đầu, lau mình cho nó, sấy tóc, rồi ôm nó vào phòng.

Đèn đầu giường mở rất ấm áp, Du Du rất có tinh thần mà nhìn cô.

“Không ngủ được à?” Đan Diễn Vy ngồi bên giường.

“Vâng.” Du Du hơi dịch đầu ra, nhường ra một chỗ cho Đan Diễn Vy.

Đan Diễn Vy cưng chiều nhìn cậu bé, nghiêng người nằm bên cạnh nó nói: “Du Du, mẹ kể chuyện cổ tích cho con nghe nhé.”

“Vâng.” Du Du nằm sát bên cô, thoải mái nhắm mắt, mẹ thơm thật ấy, cậu chỉ muốn cả đời ở bên mẹ.

Đan Diễn Vy lấy một quyển sách trên bàn, dịu dàng nằm bên cạnh cậu bé đọc truyện.

“Ngày xửa ngày xưa có một nàng công chúa Bạch Tuyết…”

Đan Diễn Vy kể xong câu chuyện nàng Bạch Tuyết, cúi đầu nhìn cậu bé trong lòng mình, thấy cậu không biết đã ngủ từ lúc nào, cái miệng nhỏ chu lên chầm chậm thở, lông mi cong dài như cánh quạt yên lành cụp xuống.

Du Du chưa trưởng thành, gương mặt còn non, nhìn không sắc bén như Lục Trình Thiên.

Đan Diễn Vy hơi khựng lại, rồi che đậy ngay cảm xúc của mình, nhẹ nhàng bước xuống giường, nhìn cậu bé một chút, rồi mới rời khỏi phòng.

Ti vi trong phòng khách vẫn đang mở chương trình hoạt hình, ánh đèn trên trần đã tắt, người phụ nữ vốn đang dựa trên ghế giờ nằm đó không xem ti vi nữa, lên tiếng hỏi: “Du Du ngủ rồi à?”

“Ừm.” Đan Diễn Vy đi đến ngồi bên cạnh, xem ti vi cùng Tư Tư.

Tư Tư cũng đưa mắt nhìn màn hình, không quay đầu nhìn cô mà nói: “Vy Vy, cậu cứ trì hoãn mãi không chịu đi, có phải là có hẹn gì với Lục Trình Thiên không?”

Lông mày đang hơi nhăn của Đan Diễn Vy run lên: “Tư Tư, sao cậu lại nghĩ như vậy?”

“Chỉ cần không mù là có thể nhìn ra, cậu đã bị Lục Trình Thiên ăn sống rồi, tớ không tin cậu là loại phụ nữ bám dính không rời như thế, lí do duy nhất chắc chỉ có cái này.” Tư Tư không ngốc, cô chỉ không muốn Vy Vy phải khó xử.

“Tư Tư, tớ có chừng mực của mình, hơn nữa tớ sẽ nói rõ ràng cho Lục Trình Thiên nhanh thôi.” Cô chỉ cần hoàn thành việc cuối cùng cho Lục Trình Thiên là xong.

Chỉ cần cô nhịn thêm chút nữa.

“Chỉ sợ là trước khi cậu kịp nói rõ với anh ta, đã bị tiện nhân đó bắt nạt đến chết mất, cậu cảm thấy mình có thể giấu được bao lâu.” Tư Tư liếc Đan Diễn Vy đang ngồi gần mình.

Ánh sáng yếu ớt từ ti vi chiếu lên gương mặt trắng bệch của cô.

Thực ra người phải chịu nhiều áp lực nhất là Vy Vy, nhưng chuyện gì cô ấy cũng chỉ giấu trong lòng, không chịu nói ra.

Là một người bạn, Tư Tư rất bất lực.

Đan Diễn Vy cười khổ nói: “Chỉ cần có thể đưa Du Du đi làm phẫu thuật, chuyện trước kia đều có thể bỏ qua, thực ra tớ vốn nên chịu đựng những việc này, không phải sao?”

“Có cái rắm ấy, cái gì mà cậu nên chịu đựng, tiện nhân đó xấu xa thế nào cậu còn không biết à, người đàn bà ích kỉ tư lợi, vì lợi ích của mình mà chẳng từ thủ đoạn gì.”

Giọng Tư Tư hơi cao lên, rồi lại hạ xuống, vừa như bất lực vừa như giận dữ nói: “Cậu không biết nghĩ cho mình, thì cũng phải nghĩ cho bảo bối của cậu chứ, nếu con tiện nhân đó bắt nạt Du Du, tớ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta.”

“Tư Tư, Du Du là giới hạn của tớ.” Ánh mắt Đan Diễn Vy sắc lên, ngữ khí trầm xuống.

Cho dù là Vũ Thư hay là Lục Trình Thiên, ai cũng không được bắt nạt Du Du, nếu không cô chắc chắn sẽ liều mạng.

Tư Tư thở phào trong lòng, cô ấy vẫn biết được tầm quan trọng của Du Du, may quá vẫn chưa hết thuốc chữa.

Đan Diễn Vy ngày hôm qua làm nhiều thức ăn quá, Tư Tư lại không chịu mang đi, vừa để không lãng phí thức ăn, vừa để không mất lòng đồng nghiệp.

Nên cô quyết định làm hai phần ăn mang đi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!