Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giai Nhân Và Luật Sư

CHƯƠNG 498: CHUYỆN CŨ TRƯỚC KIA

“Anh cả, chỗ này thế nào? Mấy anh em nói là địa giới tốt nhất toàn Thủ đô, thừa dịp một anh em có chút giao tình với phía bên nhà đầu tư, giữ lại cho em đầu tiên.” Lục Trình Dân dẫn một nhà ba người đến nơi ở của mình.

Đừng nói, nơi tấc đất tấc vàng như Thủ đô, có thể đầu tư khu biệt phong cảnh tốt, tính riêng tư tốt, xung quanh là khu biệt thự thế này, cũng là rất có năng lực.

Vị trí biệt thự của Lục Trình Dân là vị trí tốt nhất cả khu vực.

Mặc dù so với trang viên ở thành phố Tế Nam, diện tích nhỏ hơn không ít, nhưng về mặt trang trí lại cực kỳ phong cách, dù không phải toàn bộ đều dát vàng chói mắt, nhưng làm người ta vừa nhìn đã cảm thấy, đắt!

Đan Diễn Vy thấy ngay cả một đồ trang trí nho nhỏ cũng tinh tế như một tác phẩm nghệ thuật, thì biết vị em trai của Lục Trình Thiên này, tuyệt đối là một người rất rất có tiền.

So sánh lên, giống như Lục Trình Dân mới xem là con em hào môn thế gia thật sự.

“Không tệ.” Lục Trình Thiên ánh mắt không thay đổi, khẽ gật đầu.

Lục Trình Dân vui vẻ, dường như sự tán thưởng của anh đối với anh ta mà nói là một vinh hạnh cực kỳ to lớn.

“Anh cả, nếu anh thích, em kêu người giúp anh làm một căn, sau này chúng ta còn là hàng xóm, thật tốt!” Lục Trình Dân phấn khởi bừng bừng.

Lục Trình Thiên lắc đầu: “Tôi không định định cư ở bên này, lần này quay lại chỉ là dẫn chị dâu và cháu cậu về nhận họ hàng mà thôi.”

Lục Trình Dân có chút kinh ngạc, sắc mặt có vài phần do dự và bất định.

Cuối cùng ngại Đan Diễn Vy còn ở bên cạnh, cũng không nói gì.

Nhiệt tình mời cả nhà ăn bữa tối thật ngon, Du Du vì hôm nay ngồi máy bay quá mệt, sớm đã buồn ngủ rồi.

Đan Diễn Vy dẫn cậu đi nghỉ ngơi, Lục Trình Dân rót cho Lục Trình Thiên ly rượu.

“Anh cả, anh nghĩ thế nào, thật sự không về Thủ đô sao?” Biểu cảm Lục Trình Dân có chút nghiêm túc.

Lục Trình Thiên khẽ giọng ừ một tiếng.

“Nhưng mà, ông lão luôn không từ bỏ bắt anh quay về, bác cả mặc dù không nói, nhưng mọi người đều có thể nhìn ra, ông và phía cục quân đội rất gần, chỉ cần anh quay về, trải đường tuyệt đối là một chuyện rất đơn giản.” Lục Trình Dân sờ sờ ly rượu trong tay. Ý tứ không rõ.

Lục Trình Thiên rũ mắt: “Nếu tôi muốn đi con đường đó, sớm đã đi rồi, mà không phải đợi tới bây giờ, Dân, nhà họ Lục có thể chống lại rất nhiều người, tôi không cần phải đi lên vị trí đó.”

“Lời thật lòng?”

“Nửa này nửa kia.” Anh dường như nhớ tới điều gì, khẽ cười.

Lục Trình Dân híp mắt: “Anh cả, anh và em còn không thể nói lời thật lòng sao?”

“Cậu không phải đều đã đoán được sao?” Lục Trình Thiên cười.

Lục Trình Dân sững sờ: “Vì chị dâu?”

“Tôi nói rồi, một nửa một nửa.” Sắc mặt Lục Trình Thiên nghiêm túc: “Cho dù không có chị dâu cậu, tôi cũng không nhất định sẽ ở lại Thủ đô. Tôi không phải người thích bị trói buộc, đương nhiên, bây giờ có một lý do khác, thành phố Cần An có lý do làm tôi thương nhớ.”

Sắc mặt Lục Trình Dân không rõ, dường như đang nghĩ ngợi lời của anh, đáy mắt khó hiểu có vài phần mê mang, vài phần mơ hồ.

Cuối cùng, lúc kiên nhẫn của Lục Trình Thiên sắp cạn kiệt, mới nghe thấy anh ta chậm rãi mở miệng.

“Chẳng lẽ, không thể để chị dâu ở lại Thủ đô sao?”

Đôi mắt sâu thẳm của Lục Trình Thiên nghiêm túc nhìn anh ta, nói: “Dân, trên thế giới này thường có vài người nhàm chán, xem xuất thân quan trọng hơn bất cứ thứ gì. Cho dù chị dâu cậu sau này trở thành một tiểu thư mà người người đều tán thưởng, vẫn sẽ chịu chỉ trích và xa lánh của những người nhàm chán đó, quan trọng hơn là, tôi có thể yêu cầu vợ tôi vì tôi mà thay đổi, vì tôi mà hòa nhập với hoàn cảnh khác, nhưng những khổ sở trong đó, tôi không nỡ.”

Đáy mắt Lục Trình Dân đỏ lên, giọng nói có chút run rẩy: “Anh cả…”

“Dân, tôi nói những lời này chỉ là để nói rõ thái độ của tôi, có chút chuyện vấn đề cụ thể phân tích cụ thể, cậu và tôi không giống nhau, nhiều năm như vậy, cậu cũng hẳn đã đi ra rồi.” Lục Trình Thiên dừng lại một chút, mới nghiêm túc mở miệng.

Lục Trình Dân cười khổ, ngẩng đầu ngăn pha lê nơi đáy mắt, nửa ngày mới hồi phục biểu cảm.

Cố làm ra vẻ thoái mái cười với Lục Trình Thiên: “Anh cả, anh nói gì vậy, em chính là cảm động tình cảm của anh và chị dâu mà thôi, chuyện cũ năm xưa gì đó, em sớm đã không còn nhớ rồi!”

“Vậy thì tốt!” Lục Trình Thiên im lặng một giây, mới nói như vậy.

Đứng dậy vỗ vỗ vai anh ta: “Nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai cùng tôi đi gặp ông cụ đi.”

Lục Trình Dân bĩu môi, nửa ngày mới cúi đầu: “…Được.”

Lục Trình Dân chỉ chuẩn bị một phòng cho Đan Diễn Vy và Lục Trình Thiên, bây giờ Đan Diễn Vy đang xoắn xuýt, có cần phải đề xuất chuẩn bị hai phòng không.

Nhưng sau nhiều câu chị dâu như vậy của Lục Trình Dân cũng không xấu hổ đồng ý, cô thật sự cảm thấy nếu đề ra vấn đề này, nhất định sẽ bị người ta cho rằng già mồm.

Đang lúc xoắn xuýt, Lục Trình Thiên đi vào.

“Sao còn chưa ngủ?” Thả lòng cà vạt trên cổ, Lục Trình Thiên cũng có chút mệt mỏi.

Sắc mặt Đan Diễn Vy do dự, trong tay ôm đồ ngủ, cũng không biết bây giờ nên làm thế nào.

Lục Trình Thiên nhìn một cái, khẽ cười: “Đi tắm rồi ngủ, hôm nay anh rất mệt, sẽ không làm gì em, yên tâm đi.”

Đan Diễn Vy bị nhìn thấu tâm tư, lập tức đỏ mặt, trừng mắt anh: “Bệnh thần kinh!”

Lắc eo đi vào nhà tắm.

Đợi hai người tắm xong, nằm lên giường, Đan Diễn Vy mới có chút nghi hoặc hỏi ra miệng.

“Đứa em trai đó của anh, có phải rất được ông lão yêu thích không? Cho nên mới không lớn không nhỏ như vậy?” Đan Diễn Vy nghĩ đến nổ đầu, chỉ có thể nghĩ ra suy nghĩ như vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!