Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giai Nhân Và Luật Sư

Sau khi Vũ Thư đau lòng bỏ đi.

Trương Tinh Nhiên châm chọc, nói: “Thiên, cậu thật không biết thương hoa tiếc ngọc nha.”

“Thích không? Cậu có thể tới.” Lục Trình Thiên sắc mặt không đổi nói.

“Chà, tính khí nóng nảy như vậy thôi chịu không được.” Trương Tinh Nhiên đứng dậy vỗ vỗ bụi trên người, tiện tay móc một viên kẹo cao su bỏ vào miệng nhai: “Không còn việc gì tôi đi trước.”

Chỉ thấy Lục Trình Thiên hừ lạnh, Trương Tinh Nhiên nhún nhún vai, đứng dậy tự giác rời đi.

Không phải chỉ xem náo nhiệt một chút thôi sao, có đến mức nổi nóng vậy không.

Chuyện này cứ như vậy sấm to mưa nhỏ lắng xuống.

Lục Trình Thiên bận rộn bố trí triển khai công việc quan trọng vào ngày mai, nên cũng không quá chú ý đến động tĩnh của Đan Diễn Vy, chờ đến khi anh biết thì kết cục đã định, cô đã rời đi.

Ngày đó rất nhanh đã đến.

Hà Cảnh Quân chuẩn bị chuyến bay cho Đan Diễn Vy vào buổi tối, một nhóm người tiến vào sân bay.

“Vy Vy, cậu thật sự muốn đi.” Vu Tư Tư luôn xử sự như không có vấn đề gì, nhưng đến khi thật sự phải xa cách, không kiềm chế được cảm xúc của mình liền chạy tới.

Đan Diễn Vy khẽ gật đầu một cái, cười rất nhẹ: “Đúng vậy, Tư Tư cậu chờ tin tức tốt từ tớ nhé.”

“Ừm, chắc chắn là tin tức tốt.” Vu Tư Tư nhấn mạnh nói, trong lòng không tự chủ mắng Lục Trình Thiên ba trăm sáu mươi lượt, hôm nay cô còn muốn tiết lộ một ít tin tức với Đường Kỳ Dũng, không nghĩ tới anh ta đến cả điện thoại cũng không nghe, cả một buổi tối cũng không biết chạy đi đâu.

Đáng đời Lục Trình Thiên, cho anh ta sống cả một đời cô độc.

“Vy Vy, đi thôi, thời gian không còn nhiều.” Hà Cảnh Quân đứng bên cạnh nhẹ nhàng nói.

Ánh mắt trong veo của Đan Diễn Vy theo bản năng hướng về phía cửa ra vào, ngoại trừ màn đêm tối đen, chỉ có mấy ngọn đèn đường cô độc, cô tự chế giễu chính mình sau đó thu hồi tầm mắt.

Cô lại còn nghĩ rằng người đàn ông kia sẽ xuất hiện, Đan Diễn Vy cô chưa nhận đủ tổn thương hay sao? Vượt qua cửa kiểm tra an ninh, người đàn ông lạnh lùng và thờ ơ kia cùng cô không còn liên quan gì đến nhau nữa.

Hà Cảnh Quân ôm Du Du, Đan Diễn Vy đi theo phía sau, trong khoảnh khắc cô quay lại một cơn gió thổi vào mặt, không ai thấy được khóe mắt cô đã thấm ướt, dưới ánh đèn phát ra một tia sáng long lanh.

Lặng lẽ rơi ra sau tai cô, dường như mang đi một phần cố chấp trong tận sâu đáy lòng.

—— —- Tạm biệt, Lục Trình Thiên, hi vọng cả đời chúng ta không bao giờ gặp lại.

Vu Tư Tư cứ như vậy nhìn bóng dáng của họ dần dần biến mất trong tầm mắt, lúc đầu là không muốn kích động, nhưng vẫn không nhịn được ẩm ướt nơi khóe mắt, đều là do người đàn ông phụ bạc đáng chết kia, nếu không Vy Vy cũng không cần bỏ đi như vậy.

Ở một nơi khác, bóng đêm yên tĩnh mang đến hơi thở ngột ngạt căng thắng.

Gió biển thổi đến mang theo mùi đặc trưng tanh nồng tốc thẳng vào mặt, bờ biển mênh mông vô tận, ngoài trừ một màu tối đen, chỉ còn tiếng sóng biển vỗ vào những tảng đá ngoài kia

Trên bến cảnh chỉ còn một chiếc du thuyền yên tĩnh đậu ở đó, có bảy tám công nhân đang yên tĩnh chờ lệnh, ánh đèn chiếu sáng này cũng bị bầu không khí căng thẳng buổi đêm mà tăng thêm cảm giác bí ẩn.

Trong bóng tối có một chiếc xe buôn đang đậu, ngồi bên trong là mấy người đàn ông: “Lục Nhĩ thật sự có thể chịu được nha, giờ này rồi còn chưa tới giao dịch.”

“Không phải đã bảo cậu đừng đến rồi sao?” Đường Kỳ Dũng chuyển hưởng, quan sát hoàn cảnh môi trường xung quanh.

Chỉ có bóng dáng Lục Trình Thiên cao lớn mạnh mẽ rắn rỏi đứng sừng sững bất động, giống như chuyện ngoài kia không có liên quan gì đến anh. .

“Cậu đừng có nói tôi, tôi thấy cậu vụng trộm nhìn điện thoai di động rất nhiều lần nha.” Trương Tinh Nhiên không vui, đúng là anh muốn tới, thế nhưng mà tới đây cũn không phải là để gây rối, nói như là anh đến để làm xiếc khỉ không bằng.

Đường Kỳ Dũng cũng không có cách nào, trong nhà có con cọp cái, nếu anh không cẩn thận hầu hạ, không chừng sẽ bị cho đội nón xanh, nhiệm vụ ngày hôm nay rất quan trọng, điện thoại đều tắt chuông, còn nhận được mấy tin nhắn chưa được đọc.

Có thể tưởng tượng ra được sau khi trở về lại phải cố gắng dỗ dành vị tiểu tổ tông kia, nhưng đây cũng là tình thú giữa hai người yêu nhau.

Người đàn ông bị bẻ cong đương nhiên không hiểu được loại lạc thú thế này, anh đưa tay vỗ vỗ vai Trương Tinh Nhiên, đồng tình nói: “ Đợi khi tình cảm của cậu và Đồ Phu tốt lên, cậu sẽ hiểu.”

Trương Tinh Nhiên khóe miệng giật giật, bả vai khẽ động, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lão K cậu muốn ăn đòn phải không, tôi cũng không sợ cậu, nếu không hôm nào chúng ta đi võ đài đánh một trận.”

Anh cũng muốn thẳng, muốn trở nên mạnh mẽ, muốn xoay mình làm chủ, ngay cả nằm mơ cũng là mơ cưỡi ngựa, nghĩ rằng từng tế bào não của mình đã chết dần thế nhưng mỗi lần lại bị người nào đấy dồn ép.

Thật sự vô cùng nhục nhã mà, tại sao anh lại luôn ở thế bị động.

“Tôi thì sao cũng được nhưng sợ vị kia ở trong nhà của cậu không vui, dù sao đánh cậu bị thương, cậu ta sẽ tới tìm tôi tính sổ nha.” Đường Kỳ Dũng nghiễm nhiên xếp Trương Tinh Nhiên vào hàng ngũ những người ‘yếu không ra gió’.

Đương nhiên là anh cũng chỉ nói đùa thôi, mấy người bọn họ ai cũng có nhiệm vụ riêng, Trương Tinh Nhiên chính là chuyên ra phá khóa, hủy đạn, bản lĩnh không kém bất cứ người nào.

Trương Tinh Nhiên nổi giận, một quyền đánh tới vai Đường Kỳ Dũng: “Tôi nghĩ đừng đội đến ngày mai, tới, xuống xe chúng ta qua tay.

Anh quên mất trong xe còn có một vị đại phật đang ngồi: “Trương lão nhị, im miệng.”

Lục Trình Thiên mới mở miệng, Trương Tinh Nhiên liền ủ rũ, anh có thể tùy ý cùng những người khác đùa giỡn, nhưng luôn rụt rè với lão hồ ly này ai bảo trước kia có rất nhiều ký ức không tốt đẹp nhắc nhở anh phải cẩn thận.

Đường Kỳ Dũng cũng không lên tiếng, nhưng khóe miệng nhếc lên cho thấy anh đang rất hả hê trên nỗi đau của người khác, đối với lô hàng này, còn không biết hôm nay tâm trạng Thiên không tốt hay sao, vẫn dám đụng vào họng súng.

Bên trong xe lần nữa yên tĩnh trở lại, không biết vì sao cả ngày hôm nay trong lòng Lục Trình Thiên luôn cảm thấy buồn phiền, giống như mình đã bỏ sót chuyện quan trọng nào đó, thế nhưng anh suy nghĩ kỹ lại một lượt thấy kế hoạch tối nay vô cùng hoàn hảo.

Anh cũng không quên chi tiết gì, nhưng lòng vẫn không có cách nào ổn định.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!