CHƯƠNG 231: HAI VIÊN THUỐC
Không biết là ai ngạc nhiên hô một câu: “Chà… cô nàng kia thật là đúng giờ đấy.”
“Cái kia ấy mà, hô to gọi nhỏ, nếu là một người xấu xí vậy thì cậu tự mình dắt trở về đi.” người đàn ông mặt ngựa không tin người kia vận may cứ mãi tốt như vậy, rất nhanh liền thấy một người con gái dáng dấp rất tốt, hiện tại mọi người đều đang đeo kính mắt.
“Chính là ở đó.” Người đàn ông vửa nói vừa chỉ vào chỗ ngồi bên dưới sân khấu.
Người đàn ông mặt ngựa đi theo Trương Chính Quang cũng thuận theo phương hướng anh ta chỉ nhìn lại, ở giữa bên cạnh quầy bar nhỏ, có một cô gái trẻ duyên dáng, tóc buộc lại thành đuôi ngựa, tuy trên mặt mang mặt nạ nhưng cũng không ảnh hưởng tới sức sống thanh xuân của cô ấy, vòng eo uốn éo càng thêm nóng bỏng mê người.
Ngay cả đôi mắt Trương Chính Quang cũng không khỏi sáng lên mấy phần, đáy mắt có một tia dâm tà: “Trần Minh, ánh mắt này của cậu thật đúng là như rađa vậy, như thế này mà cậu vẫn có thể tìm được.”
“Hắc hắc, anh Quang quá khen, đây đều là chuyện em nên làm mà.” Trần Minh cười với vẻ mặt hèn mọn.
Trương Chính Quang cao hứng vỗ vỗ vai của anh ta nói: “Khá lắm, chiếc Mercedes Benz trong ga-ra của tôi kia ngày mai cho cậu.”
“Cảm ơn anh Quang, cảm ơn anh Quang.” Trần Minh kích động tới mức nói không ra lời, chỉ tìm được một người phụ nữ lại chính là một chiếc Mercedes Benz, Trương Chính Quang xuống tay thực sự quá mức hào phóng, không phải bọn phú nhị đại như bọn họ có thể so sánh.
Người ta thế mới gọi là sinh ra trong nhà giàu có, không bao giờ thiếu tiền.
Những người khác thấy Trần Minh tùy tiện tìm một người liền được một chiếc xe, không thể che hết ghen tị, ước ao trong lòng, gã đàn ông mặt ngựa cũng sắp tức điên, nếu không phải anh ta chậm một chút, chỗ nào đến lượt cái tên Trần Minh kia, tức chết anh ta rồi.
Trương Chính Quang không thèm để ý nói: “Được rồi, chỉ là một chiếc xe mà thôi, các cậu ai đem cô nàng kia mang tới đây cho tôi, tôi cũng sẽ có thưởng.”
“Tôi đi, tôi đi.”
“Anh Quang chỉ bảo tôi đi thôi.”
“Tôi đi, các cậu chen cái gì, để cho tôi đi.”
Trần Minh đã cầm chắc một chiếc Daben trong tay vẫn nói: “Anh Quang, vẫn nên để em đi đi, vừa hay em có biết mấy người trong quán bar này nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
Trương Chính Quang rất hưởng thụ cảm giác được người ta thi nhau thổi phồng như vậy, rất là đắc ý nhìn Trần Minh nói: “Được, vậy thì cậu đi đi.”
Mấy người kia âm thầm hối hận, vì sao không phát hiện ra cô gái kia sớm hơn chứ.
Gã mặt ngựa càng thêm ghen tức con mắt sắp trừng ra ngoài, cái tên Trần Minh đáng chết này là anh ta giới thiệu với anh Quang, bây giờ còn khắp nơi chen ở trước mặt anh ta hiển nhiên chính là một con Sói mắt trắng, nhưng trên mặt cũng không tốt biểu hiện quá rõ ràng.
Trần Minh liền dẫn theo mấy người đi về phía cô gái tóc cột đuôi ngựa kia, nhóm người Trương Chính Quang ngồi yên nhìn xem, cô gái tóc cột đuôi ngựa đó cãi lộn vài câu cùng Trần Minh, cuối cùng vẫn không đánh lại bọn họ đông người, bị hai người đàn ông mang trở về.
Bạn bè của cô gái tóc cột đuôi ngựa cũng bị nhóm người Trần Minh đánh cho một trận nằm trên đất không đứng dậy được, ở loại địa phương tạp nhạp này, một chút xung đột nhỏ như thế cũng không đủ để thu hút sự chú ý của người khác.
Gã mặt ngựa gian xảo đảo mắt một vòng, trong lòng lập tức có kế hoạch, tựa vào gần người Trương Chính Quang nịnh nọt rỉ tai vài câu.
Trương Chính Quang nhíu mày nhìn về phía anh ta từ chối cho ý kiến nói: “Tôi cũng không muốn chơi một con cá chết trên giường, thuốc này của cậu có an toàn hay không.”
“Em làm việc anh Quang còn phải lo lắng sao, thuốc này chỉ dùng để trợ hứng, kể cả ngọc nữ uống vào cũng sẽ biến thành phóng dãng dâm loạn, cam đoan anh Quang chơi sảng khoái.” Vẻ mặt gã mặt ngựa gian xảo nói.
Trương Chính Quang nghe xong, cũng cảm thấy được: “Được rồi, cậu chú ý một chút.”
“Vâng vâng.” Gã mặt ngựa cười ha hả gật đầu, móc ra hai viên thuốc từ trong túi thừa dịp người khác không chú ý trực tiếp thả vào trong chai rượu, lại đưa tay khoắng vào trong ly mấy lần.
Đúng lúc cô gái tóc cột đuôi ngựa kia cũng bị dẫn tới, ngoài miệng còn đang la hét: “Thả tôi ra, các anh mau thả tôi ra, có biết ba tôi là ai hay không.”
“Ai thèm quan tâm ba cô là ai, đêm nay cô là của tôi.” Trương Chính Quang một tay giữ lấy cô gái tóc cột đuôi ngựa một tay gỡ mặt nạ xuống, thấy được khuôn mặt nhỏ tràn đầy nhựa sống trắng như trứng của cô gái, lòng ngứa ngáy khó nhịn sờ soạng cái cằm bóng loáng của cô ta một cái.
Chậc chậc nói: “Tuổi trẻ đúng là tốt, làn da này có thể bóp ra được nước.”
Cô gái tóc cột đuôi ngựa phẫn nộ quay mặt sang một bên không chịu khuất phục, ngẩng cái cằm lên ngạo mạn nói: “Tôi khuyên các anh tốt nhất thả tôi ra, nếu không tôi tuyệt đối để các anh không sống được yên.”
“Ôi ôi, khẩu khí không nhỏ nha.” Trương Chính Quang một chút cũng không đem uy hiếp của cô ta để vào mắt, trực tiếp nháy mắt với Gã mặt ngựa nói: “Còn thất thần làm gì, không cho tiểu mỹ nhân của chúng ta giải khát một chút đi.”
“Được rồi.” Gã mặt ngựa lập tức hiểu rõ, bưng ly rượu đã hạ thuốc kia lên, nháy mắt cho hai tên đang giữ cô gái ra hiệu bọn họ giữ chặt cơ thể của cô ta.
Hai người đàn ông hiểu rõ gật đầu.
Cô gái tóc cột đuôi ngựa nhìn thấy Gã mặt ngựa bưng một ly rượu đi về phía mình, mấy chuyện này trong quán bar cô ta cũng biết một chút, lúc này mới hoảng sợ liên tục lắc đầu: “Anh không được qua đây, không được qua đây, tôi không muốn uống, tôi không uống, mau thả tôi ra.”
“Các anh có biết hay không, tôi là… .”
Cô ta còn chưa kịp nói hết, Gã mặt ngựa đã trực tiếp bóp lấy cằm ép cô ta hé miệng ra, rượu cay chảy xuống theo yết hầu, lời cô ta muốn nói cũng trở nên mơ hồ không rõ.
“Đáng chết… Các anh sẽ hối hận… Tôi là… Cục công an… Trường… con gái… .”
Cô ta nói ngắt quãng từng đoạn, vừa vặn bị hòa lẫn vào âm nhạc DJ đinh tai nhức óc trong sàn nhảy.
“Còn nhìn cái gì nữa, còn không mau đem người đi cho tôi.” Trương Chính Quang đá hai cước cho hai tên không có mắt nhìn kia, mình đi trước dẫn đường.
Sau khi cô gái tóc cột đuôi ngựa uống rượu xong rất nhanh toàn thân liền trở nên khô nóng không thôi, sức lực trên người biến mất hoàn toàn, một chút năng lực phản kháng cũng không có.
Chờ khi bọn họ đã đi xa, một tên trong đó còn có chút nghi ngờ tự lẩm bẩm: “Hình như vừa rồi tôi nghe được, cô ta nói ba cô ta có thân phận gì đó?”