CHƯƠNG 229: KHÔNG TỪ BỎ CHẤP NIỆM
Trương Chính Quang sửng sốt, lập tức nhớ tới người đàn bà Vũ Thư nhắc tới, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi vô cùng, cắn răng nghiến lợi nói: “Em họ, anh khuyên em tốt nhất không nên ở trước mặt anh nhắc tới người đàn bà kia.”
Anh ta hận bây giờ không thể giết chết con tiện nhân kia, chỉ cần nghĩ đến mình bị giam cầm thì không nói, còn bị mấy người bạn nhạo báng một phen, lửa giận trong lòng anh ta liền được châm lên.
Nếu bây giờ Đan Diễn Vy xuất hiện ở trước mặt anh ta, anh ta nhất định để con tiện nhân kia biết cái gì gọi là địa ngục nhân gian.
Vũ Thư rất hài lòng với phản ứng của Trương Chính Quang, bộ dạng muốn nói lại thôi, khiến Trương Chính Quang chú ý.
“Em họ, anh biết chuyện này không thể trách em, em cũng không cần áy náy, có lời gì em cứ việc nói thẳng đi.”
Ở trong lòng Trương Chính Quang, mặc dù Vũ Thư giống như là một con thiên nga kiêu ngạo, nhưng mặc kệ nói thế nào quan hệ bọn họ cũng là rất thân, họng súng đương nhiên vẫn chỉa ra ngoài, hơn nữa anh ta là anh họ cô, cô ta như thế nào cũng không dám hại anh.
Vũ Thư chờ chính là những lời này của Trương Chính Quang, thở dài một hơi, ai oán nói: “Anh biết em và Thiên đang qua lại, sở dĩ anh ấy giúp Vy Vy, đó là bởi vì Vy Vy vì cuộc sống phải bám lên Thiên, anh họ, trong lòng em buồn chết đi được.”
“Cái gì, con tiện nhân kia lại dám cướp bạn trai em.” Vốn trong lòng Trương Chính Quang đã nghi ngờ, Lục Trình Thiên là bạn trai của em họ anh ta, làm sao sẽ đi giúp con tiện nhân kia, thì ra trung gian còn có nguyên nhân như vậy.
Được lắm, con tiện nhân kia ở trước mặt anh ta biểu hiện đức hạnh cứng rắn vô cùng, thì ra cũng chỉ là một người đàn bà phóng túng, cô ta cảm thấy mình không đẹp trai, có tiền như Lục Trình Thiên, xem thường Trương Chính Quang anh.
Quả nhiên chính là thù cũ thêm nợ mới, Trương Chính Quang tức giận đá một cước vào cửa xe.
Xe thể thao của Vũ Thư vang lên một tiếng còi báo động, cô ta vội vàng tắt âm thanh, giả bộ quan tâm trấn an anh ta: “Anh họ, anh cũng không nên tức giận, em cũng không nghĩ tới cô ta sẽ như vậy, Thiên dĩ nhiên là không muốn, nhưng một người đàn bà đem mình như vậy dâng cho một người đàn ông, đàn ông đa số đều sẽ có phản ứng không phải sao?”
Vũ Thư cố gắng làm ra vẻ hiền lương thục đức, chính là muốn Trương Chính Quang hiểu rõ, thật ra thì Đan Diễn Vy chỉ là một ả đàn bà đê tiện dạng chân là có thể lên giường kẻ khác.
“Em họ, em đừng nói nữa, cục tức này anh nhất định thay em trút, con tiện nhân kia nhà ở đâu, em biết không, mẹ kiếp, lão tử nhất định phải để cho cô ta hối hận.”
Trương Chính Quang chưa bao giờ chịu uất ức như vậy, hơn nữa biết Đan Diễn Vy cũng là một người đàn bà phóng đãng, lửa giận trong lòng kia càng cháy dữ hơn.
Nghĩ tới bộ dạng cô ta ở dưới thân mình khóc lóc giãy giụa, anh ta liền cảm giác nhị đệ của mình cũng sắp vểnh lên, nếu tóm được người đàn bà kia, nhất định phải làm chết cô ta rồi nói.
“Anh họ, hay là không cần đâu, anh mới được ra ngoài, nếu có chuyện gì, dì nhỏ sẽ lo lắng.” Vũ Thư nói chuyện rất khéo léo, mỗi một câu nói đều ra vẻ bản thân rất trong sạch.
“Yên tâm, anh họ biết phải làm sao, em chỉ cần nói cho anh cô ta ở đâu là được rồi.” Đúng lúc anh ta bây giờ cũng không thể tùy ý hành động ở bên ngoài, cái gì cũng không nhiều, chính là thời gian nhiều.
Lần này tuyệt đối sẽ không để cho con tiện nhân kia chạy khỏi, hơn nữa còn phải dẫn theo anh em tốt của anh ta cùng nhau vui vẻ, để cho cô ta hối hận khi chọc mình.
“Cái này không tốt lắm.” Vũ Thư làm bộ chần chờ một chút.
“Không sao cả, em họ em cứ việc nói, anh tuyệt đối sẽ không nói là em nói ra, hơn nữa chuyện lần trước anh cũng không muốn nói rõ ràng với cô ta, em yên tâm anh sẽ không làm chuyện quá đáng đâu.”
Trương Chính Quang vỗ ngực bảo đảm, anh ta dĩ nhiên sẽ không làm chuyện quá đáng, anh ta chẳng qua là muốn cô qùy xuống đất liếm chân liếm giày cho anh ta, hành hạ cô ta đến chết, mới có thể bỏ cơn tức giận trong lòng mình.
Vũ Thư nhìn ánh mắt tràn đầy ác ý của Trương Chính Quang, liền biết Đan Diễn Vy nếu như rơi vào trong tay anh ta, tuyệt đối sẽ không còn sống mà xuất hiện, hơn nữa quá trình đó tuyệt đối đủ khiến Đan Diễn Vy sống không bằng chết.
Nghĩ đến hình ảnh đó, trong lòng cô ta liền vô cùng sung sướng, làm bộ lỡ miệng nói ra một địa chỉ, địa chỉ kia dĩ nhiên là số nhà của Đan Diễn Vy.
Vũ Thư còn giả vờ bộ dạng như làm sai chuyện: “Anh họ, anh có thể làm bộ như chưa nghe thấy có được không.”
“Em họ em quá thiện lương rồi, em yên tâm anh họ có chừng mực, đã trễ thế này em về sớm một chút đi.”
Trương Chính Quang bây giờ gấp không chịu nổi muốn đi tìm ả tiện nhân đó tính sổ, anh ta đã mấy ngày không có được thân thể của phụ nữ, lão nhị đã sớm rục rịch, ầm ỉ muốn phóng ra.
“Ừm, em biết rồi.” Vũ Thư lại biến thành dáng vẻ cô gái ngoan ngoãn, xe trước mặt đã rời đi, trong nháy mắt Trương Chính Quang quay người rời đi, không nhìn thấy khóe miệng của cô ta chợt lóe lên một nụ cười.
Đan Diễn Vy, tôi coi bây giờ còn ai tới giúp cô.
Vũ Thư vừa đi, đám bạn bè của Trương Chính Quang cũng có chút mất hứng, từ ngoài cửa xe, bọn họ đều thấy Vũ Thư là một đại mỹ nhân, dáng vẻ cùng ánh mắt kia, bọn họ nhìn nước miếng đều muốn chảy ra.
Người cũng không sờ được đã đi rồi, có phải không để bọn họ ở trong mắt hay không.
“Anh Chính, em họ anh ngon lành như vậy, cứ đi thế, có phải quá nhỏ mọn rồi không.”
“Đúng đó, bên ngoài còn chưa hiểu rõ, sao cứ như vậy đi rồi.”
“Anh Chính anh nhỏ mọn quá đó, nếu không giới thiệu em họ của anh cho tụi em làm quen đi.”
Trương Chính Quang khinh thường nhìn bọn họ một cái, đắc ý lại phách lối hét: “Tụi mày cái đám óc heo này tất cả im miệng cho tao, tụi mày có biết em họ tao là ai hay không.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!