CHƯƠNG 193: TÔI ĐI GẶP MỘT NGƯỜI BẠN
Hôm nay là sinh nhật của cô ta, tuyệt đối không thể để cho Trương Chính Quang làm loạn, ít nhất cũng không phải là lúc này, Vũ Thư lập tức kéo tay Trương Chính Quang, tỏ ra vẻ không vui nói: “Anh họ, đây là bạn em, làm phiền anh chú ý một chút.”
Trương Chính Quang ngước mắt lên nhìn Vũ Thư đang ra hiệu cho mình, có vẻ hiểu ra điều gì, hắn ta gật đầu: “Được, hôm nay là sinh nhật của em họ, anh nể mặt em nên sẽ không tính toán với họ nữa.”
Vũ Thư gật đầu, quay lại tỏ vẻ xin lỗi nói: “Vy Vy, Tư Tư, thật là ngại quá, anh họ mình có chút lỗ mãng, các cậu tuyệt đối đừng để ý nhé.”
Vy Vy gật đầu, kéo tay Tư Tư đang vô cũng bất mãn vào trong biệt thự.
Người vừa đi, Trương Chính Quang không thể chờ đợi được liền hỏi: “Em họ, bên cạnh em từ khi nào lại có hai cô gái đẹp như vậy, sao không nói cho người anh họ này một tiếng, thật là không ra làm sao.”
Vũ Thư ra vẻ lạnh lùng, coi thường nói: “Thì không phải bây giờ anh đã biết rồi sao.”
“Xem ra hai cô gái kia đã làm em họ của anh không vui rồi, có cần anh giúp gì không?”, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp xuất chúng của Vy Vy, thú tính trong người hắn ta đã bắt đầu nổi lên rồi.
Nếu như có thể cùng người đẹp như vậy vui vẻ, cái cảm giác đó chắc chắn sẽ rất thích thú, chỉ cần nghĩ đến thôi là ngọn lửa dục vọng trong hắn ta lại trào dâng mạnh mẽ.
“Anh họ đừng có nói lung tung, Vy Vy là bạn đại học của em, gia thế trong sạch, bố mẹ đều đã qua đời, chỉ còn lại bà ngoại đã già ở dưới quê, anh đừng có mà có ý đồ gì bất chính.”
Vũ Thư bề ngoài thì là cảnh cáo Trương Chính Quang nhưng thực chất là nói cho hắn ta biết Vy Vy chỉ là một cô gái không quyền không thế, cho dù làm gì với cô ta thì cũng chẳng có ai ra mặt giúp cô ta cả.
Ánh mắt đen tối, khuôn mặt tươi cười đầy vẻ dâm tà, hắn ta nói: “Anh hiểu ý em rồi, em yên tâm đi, anh nhất định sẽ chăm sóc tốt cho bạn em.”
Vũ Thư trong lòng cười thầm, giả vờ như không hiểu ý trong lời nói của hắn ta: “Vậy thì tốt rồi, anh họ.”
“Vậy bây giờ anh không thể ở cùng em rồi, anh có chút việc phải làm.”, Trương Chính Quang gấp gáp nói.
Vũ Thư thuận theo nói: “Anh họ cứ tự nhiên, em ở đây một mình là được rồi.”
Trương Chính Quang lập tức đi về hướng Đan Diễn Vy vừa rời đi.
Vũ Thư mỉm cười lạnh lùng, Trương Chính Quang, hi vọng anh đừng phụ sự kì vọng của tôi, cho Đan Diễn Vy một buổi tối khó quên, đến lúc đó, cô sẽ dẫn Thiên đến bắt gian tại trận.
Đan Diễn Vy cả đời này cũng sẽ không thể trở mình, không cần cô ra tay thì Đan Diễn Vy cũng không thể tiếp tục ở thành phố Cần An này nữa.
Một người yêu sự trong sạch như Thiên sao có thể đi thích một đóa hoa tàn đã vấy bẩn chứ?
Vũ Thư nắm chặt bàn tay, ánh mắt thật đáng sợ, Vy Vy, cô đừng trách tôi nhẫn tâm, muốn trách hãy trách cô đã yêu một người mà cô không nên yêu.
“Vy Vy, tại sao vừa rồi cậu không để tớ dạy cho hắn ta một bài học?”, Tư Tư có vẻ như vẫn chưa hả lòng hả dạ.
Vừa nhìn ánh mắt của tên đó cô đã biết hắn ta là kẻ rác rưởi, còn có ý đồ bất chính với bạn của cô.
“Kệ đi Tư Tư, đợi khi nào cắt bánh xong chúng ta sẽ lập tức trở về.”, khi nhớ lại ánh mắt của tên đó Đan Diễn Vy cũng voi cùng khó chịu nhưng họ là khách ở đây, cũng không thể làm gì được.
“Nếu không phải cậu ngăn cản, tớ đã đánh cho hắn ta rụng răng rồi.”
Đan Diễn Vy cười cười: “Tớ biết cậu là lợi hại nhất rồi.”
Vu Tư Tư cũng đành bỏ qua: “Được rồi, chúng ta vào trong kiếm gì đó ăn đi.”.
“Cá nhỏ, thì ra hai người ở đây à.”, Đường Kì Dũng từ từ bước tới nhưng bên cạnh không phải là Lục Trình Thiên mà là một người đã rất lâu rồi mới xuất hiện: Trương Tinh Nhiên.
“Hello, xin chào các người đẹp.”
Đan Diễn Vy và Vu Tư Tư cùng nhau nhìn lại, cả hai cười gượng gạo không biết nên xưng hô với Trương Tinh Nhiên như thế nào, chị em?
Hay quan tâm hỏi thăm xem cây hoa cúc của anh ta có còn hay không.
Trương Tinh Nhiên có vẻ như hiểu được hàm ý sâu xa trong nụ cười của họ, hơi hơi biến sắc nói: “Các cô đừng có những suy nghĩ đó, tôi là nam thẳng đấy nhé, hiểu không?”
“Vì vậy Kiều Chấn Ly đó mới là thụ?”, Vu Tư Tư không dám tin hỏi.
“Đó là…”, Trương Tinh Nhiên đang định trả lời thì thấy ánh mắt hào hứng của họ, lập tức đổi giọng nói: “Các người còn dám hỏi, thật là không có lương tâm.”
Nghĩ đến giá phải trả của cái đêm đau khổ đó, mấy ngày anh ta không thể xuống giường, đi đường cũng khập khà khập khiễng.
Nhưng tâm hồn anh ta vẫn là một nam thẳng, thân xác lại không theo sự điều khiển của anh ta.
Vu Tư Tư và Đan Diễn Vy có chút thất vọng, thở dài, đang đến chỗ quan trọng thì lại không nói nữa.
Đường Kì Dũng nhìn Vu Tư Tư, mỉm cười nói: “Cá nhỏ, lại đây anh có chuyện muốn nói với em.”
“Cút đi, tôi không có chuyện gì để nói với anh cả.”, ánh mắt cô né tránh, cái đầu chết tiệt lại nghĩ về cảnh tượng lúc anh ta nằm trên ghế sofa.
Những kí ức về sau, cô không muốn nhớ lại.
Đường Kì Dũng gật đầu: “Vậy được, em muốn ở đây nói về chuyện hôm đó chúng ta…”
Vu Tư Tư không đợi anh ta nói hết đã lập tức lôi anh ta ra ngoài.
“Họ đã đi rồi, hay là tôi ở đây cùng cô.”, Trương Tinh Nhiên và Đan Diễn Vy cùng nhau nhìn hai người họ vội vã, ầm ĩ rời khỏi.
Ánh mắt của Đan Diễn Vy chuyển sang nhìn Trương Tinh Nhiên, hôm nay anh ta đặc biệt mặc một chiếc áo đuôi tôm màu đen, càng làm nổi bật đôi môi đỏ và hàm răng trắng của anh ta, trông như một lãng tử vậy, mùi thụ này càng ngày càng nồng nặc rồi.
“Này, ánh mắt cô là ý gì đây?”, Trương Tinh Nhiên để ý đến ánh mắt trêu chọc của Đan Diễn Vy, hai tai đỏ ửng bất thường.
Đan Diễn Vy nét mặt ra vẻ vô tội: “Đâu có, cậu hôm nay vô cùng đẹp trai.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!