CHƯƠNG 119: PHƯỢNG HOÀNG NAM
“Đúng vậy, vì sao vừa mới rồi Cô Dương không có nói.” La Tố Như ở một bên phụ họa.
Cô Dương cười khổ một cái nói: “Nói hay không nói có khác gì, tôi chắc chắn cô ta đang mang thai, nhưng cô ta nói với bên ngoài rằng là con của cô ta và bạn trai, chồng tôi còn cố ý tìm một người người đàn ông đến diễn trò, tôi còn có biện pháp nào.”
Đan Diễn Vy nhìn vào chiếc kính râm chưa được tháo xuống khỏi khuôn mặt của cô Dương, hai dòng nước mắt rơi xuống má cô, cô biết lòng của người phụ nữ này đau khổ đến mức nào.
Chính người đàn ông mình yêu mến vì bảo vệ một người phụ nữ khác, không để ý đến tình cảm nhiều năm của bọn họ, bất cứ ai đều sẽ cảm thấy trái tim vô cùng lạnh giá đi.
“Mẹ kiếp, thật kinh tởm, thái độ của anh ta khi ly hôn là gì.” La Tố Như giận đến nghiến răng sao có một người đàn ông ghê tởm như vậy trên thế giới.
“không một xu mà ra khỏi nhà, phí nuôi dưỡng con gái một xu cũng không muốn đưa, con bé mới năm tuổi.” Đây mới là chuyện khiến cô thất vọng đau khổ nhất, cho dù không thương, có hợp có tan, anh ta lại tuyệt tình như thế, ngay cả đứa nhỏ cũng không muốn để ý tới.
Đan Diễn Vy nghe xong cũng tức giận toàn thân phát run, bất quá bọn họ chỉ là người ghi chép, không thể làm cái gì đáng kể, chỉ có thể an ủi cô Dương vài câu, để cô quay về trước, tiến triển cụ thể nên nói trước cùng luật sư, rồi liên hệ với cô.
Cô Dương nói một tiếng cám ơn, rời đi một cách buồn bã.
Sau khi La Tố Như chờ người đi rồi, mới nổi trận lôi đình nói: “Đôi khi gặp phải một vụ án kiện dữ dội như vậy, cô thực sự không thể kiềm chế cơn giận.”
“Vụ kiện của cô Dương ai phụ trách.” trong lòng Đan Diễn Vy cũng vì Cô Dương muốn bênh vực kẻ yếu, nhưng trước mắt các cô có thể làm cái gì.
La Tố Như có chút bất đắc dĩ nói: “Vốn án kiện này là Tiểu Bạch phụ trách, bây giờ khả năng sẽ tới trên tay Lâm An Nghi.”
“Vì sao sẽ cho Lâm An Nghi.” Lấy Lâm An Nghi có lòng trả thù như vậy, nếu cô chú ý chuyện này, khả năng Lâm An Nghi sẽ theo làm khó dễ.
“Vốn thân phận Lâm An Nghi có kim bài luật sư, loại tố tụng ly hôn này cô ta khẳng định không cần tiếp, nhưng luật sư Lục đã lên tiếng, trừ phi anh ta đồng ý thay đổi ý định đưa vụ án cho Tiểu Bạch.” La Tố Như cũng lo lắng điểm này.
Đan Diễn Vy cắn môi nói: “Tố Như, cô cảm thấy lấy kinh nghiệm của cô, vụ kiện này có thể thắng là bao nhiêu.”
“Chưa đến bốn mươi phần trăm, nếu người đàn ông cặn bã kia chịu lui một bước, nhiều nhất cho đứa nhỏ một phần phí nuôi dưỡng, về phần sự trả giá của bản thân Cô Dương và cha mẹ cô ấy chỉ có thể xem như cho chó ăn.” La Tố Như cũng rất muốn người đàn ông cặn bã gặp kết cục nên có.
Nhưng xã hội này nói luật pháp và bằng chứng, nói chứng cớ, bạn không có chứng cớ gì, cũng không thể thuyết phục thẩm phán, còn có mọi người.
Đan Diễn Vy cũng trở nên im lặng, xã hội này thực sự tàn nhẫn với phụ nữ.
“Vy Vy, cô cũng không cần phải áy náy, đi làm ở Sở Sự Vụ, về sau cô sẽ thấy những điều tàn nhẫn hơn những thứ này.” La Tố Nhưgiống người từng trải an ủi vỗ vỗ bả vai Đan Diễn Vy.
“Tôi hiểu.” Nhưng trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh, chẳng lẽ làm luật sư vẫn không thể làm cho những người xấu kia sa lưới pháp luật, còn gì là công bình?
“Tôi đi trước sửa sang lại một chút văn án, gặp lại sau.” La Tố Như biết Đan Diễn Vy cần thời gian tiếp nhận, mang theo bút ký ra khỏi phòng khách.
Đan Diễn Vy rất muốn giúp Cô Dương làm chút gì, không vì điều gì khác tranh đấu cho đứa trẻ năm tuổi.
Với ý tưởng này, cô rất muốn nói chuyện riêng với Lục Trình Thiên một chút, nhưng không thể tìm thấy cơ hội vào buổi trưa, mắt thấy sắp tan tầm, không đi vào, khả năng còn phải chờ tới ngày mai rồi.
Từ ngày mai bản án sẽ chuyển cho Lâm An Nghi.
Đan Diễn Vy hít một hơi thật sâu, tính toán đi vào tìm Lục Trình Thiên nói chuyện một chút, không đợi cô đứng dậy, một bóng dáng quen thuộc đã đi tới.
“Đan Diễn Vy, cậu thật đúng là không biết xấu hổ, còn dám tới văn phòng luật của Anh Thiên đi làm.”
Đối diện với đôi mắt bực bội của Vũ Thư, Đan Diễn Vy bình tĩnh trả lời: “Vũ Thư, mình cần một công việc.”
Không hơn.
Vũ Thư hạ giọng, hung tợn trừng mắt nhìn cô nói: “Đừng kêu tên của tôi, cô không xứng, nếu chỉ muốn một công việc vì sao còn muốn đến chỗ Thiên.”
“Thực xin lỗi cô Vũ, tôi không có cách nói nguyên nhân cho cô.” Dù sao từng là bạn, lòng cô có ý ngượng, đối mặt Vũ Thư khí thế bức người, Đan Diễn Vy lựa chọn nhường nhịn.
Vũ Thư cúi xuống bên tai Đan Diễn Vy, dùng giọng điệu độc ác nhất của mình chậm rãi nói: “A, nguyên nhân gì, còn không phải cô dại dột nghĩ về thứ gì đó không thuộc về mình, Đan Diễn Vy đừng cho là tôi sẽ tha thứ cho cô, chúng ta chờ xem.”
Cô chắc chắn rằng sau khi Đan Diễn Vy nghe rõ ràng, trên mặt còn tươi cười ấm áp, chậm rãi đứng thẳng lên, bóng lưng thướt tha mềm mại dần dần biến mất sau cánh cửa văn phòng nặng nề.
Đáy lòng Đan Diễn Vy hơi lạnh cả người, xem ra là cô không có cơ hội tìm Lục Trình Thiên rồi.
Lân Hoàng nhìn thấy Đan Diễn Vy xuất thần ngồi ở trên vị trí, trên tay còn cầm hồ sơ, quan tâm nói: “Vy Vy, mau tan tầm, vụ án này có thể mang về xem.”
“Vâng.” Đan Diễn Vy định thần gật đầu, chợt nhớ tới cái gì, mở miệng nhẹ giọng hỏi: “Anh Hoàng, nhiều vụ án như vậy đều do ai làm?”
“Hắc hắc, anh chỉ biết Vy Vy thật tinh mắt.” Lân Hoàng đột nhiên lại gần, mỉm cười với niềm tự hào: “Những án này đều là Lục luật sư làm.”
“Anh ta làm sao có thể đi làm người ghi chép.” Đan Diễn Vy đoán được là anh, nhưng không thể tin tưởng thân phận bây giờ của anh còn có thể đi làm việc nhỏ này.
“Đương nhiên không thể nào là bây giờ, khi đó Sở Sự Vụ vừa mở ra, không có đủ nhân lực, không đủ danh tiếng, tài chính lại càng không đủ, có một đoạn thời gian rất dài, đều là Lục luật sư một mình hoàn thành, trên tay tôi chỉ là một phần, vì chính là cho người sau tới quan sát.”
Lân Hoàng tựa hồ còn hoài niệm đoạn thời gian gian nan này.
Trong lòng Đan Diễn Vy khẩn trương, cô nhớ được Lục Trình Thiên khó khăn như thế nào khi mới bắt đầu, thường xuyên ra ngoài sớm và về muộn, hơn nữa khi đó bọn họ còn không sống trong những khu dân cư được trang bị tốt, chính là phòng trọ nhỏ, ngay cả thư phòng đều không có.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!