“Vấn đề lớn?”, Tần Kiệt hơi sững ra một chút: “Là vấn đề lớn gì?”
Hôm nay anh đã đặc biệt đi thanh tra, nhưng không phát hiện có vấn đề gì lớn.
Lưu Tuấn Mai đột nhiên lại nói xuất hiện vấn đề lớn, tất nhiên khiến cho anh vô cùng kinh ngạc.
Anh rất muốn biết, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề ở đâu, mà anh không thể nhìn ra được.
“Từ hôm khai trương đến giờ, có 50 người hoàn toàn không làm gì cả! Mỗi ngày đều đến siêu thị nhưng nếu không xem bản đồ thì cũng nghịch điện thoại. Những người này chỉ ăn không ngồi rồi thôi. Tôi đã hỏi giám đốc Châu, rốt cuộc tuyển họ vào đây với mục đích gì!”
“Nhưng giám đốc Châu chỉ lấp lửng không nói. Trong lúc người khác bận thở không ra hơi thì 50 người này hết ăn lại uống, đã vậy vẫn lãnh lương đều đều!”
“Đây có khác gì sâu mọt đâu? Về viêc này, tôi kiên quyết yêu cầu giám đốc Châu giải thích, nếu như thật sự không dùng được, tôi đề nghị sa thải, mặc kệ những người đó lai lịch thế nào. Bởi vì chúng ta là doanh nghiệp làm ăn, chứ không phải cơ sở từ thiện, không nuôi nổi người lười biếng đâu!”
“Giám đốc Tần, cậu nói gì đi?”
Tần Kiệt: “…”
Ồn ào nửa ngày, thì ra là chuyện của 50 shipper này.
Tần Kiệt còn tưởng siêu thị thực sự tồn tại vấn đề nhức nhối nào đó cơ.
Giật cả mình.
Vừa nãy, anh còn cho rằng có phải vì siêu thị biết anh đi thanh tra nên mới cố ý lấp liếm vấn đề hòng qua mặt anh hay không.
Nếu quả thật như vậy, thì Châu Phàm đã lừa gạt anh, ở sau lưng anh làm rất nhiều việc mà anh không biết.
Điều đó anh tuyệt đối không thể bỏ qua được.
Còn bây giờ, nghe được đầu đuôi, thì ra chỉ là chuyện của 50 shipper thôi, anh rốt cuộc cũng thở phào một tiếng.
“Giám đốc Tần, cậu nói vài câu đi chứ, chuyện này phải xử lý như thế nào?”, Lưu Tuấn Mai sốt ruột thúc giục.
“Ha ha… Giám đốc Lưu à, chuyện của 50 shipper đó là thế này…”, Tần Kiệt suy nghĩ một chút: “Là tôi bảo giám đốc Châu tuyển vào để sơ cua ấy mà!”
“Sơ cua?”, Lưu Tuấn Mai có vẻ vẫn chưa hiểu rõ cho lắm: “Giám đốc Tần, cậu tuyển tôi vào quản lý tài vụ cho cậu, tôi phải có trách nhiệm. Mỗi khi chi tiêu cho bất cứ mục nào, đều phải có lý do hợp lý! Nếu không, sau này xảy ra vấn đề gì, người chịu trách nhiệm sẽ là tôi. 50 người bọn họ rốt cuộc tuyển vào để làm gì, cậu không thể tiết lộ cho tôi biết một chút được sao?”
“À…”, Tần Kiệt thật sự không ngờ Lưu Tuấn Mai lại có trách nhiệm và mẫn cán đến thế.
Mục đích thật sự khi anh bảo Châu Phàm tuyển nhiều người như vậy, trước mắt chỉ có anh và Châu Phàm biết mà thôi.
Để dùng họ như lưỡi gươm sắc vào những thời điểm mấu chốt.
Không ngờ lại khiến cho Lưu Tuấn Mai đặt vấn đề.
“Uhm, giám đốc Lưu này, chuyện này ấy, tôi có thể bảo đảm với dì, sau này tuyệt đối sẽ không xảy ra bất cứ sự cố nào hết. Cho dù là có, cũng sẽ không bắt dì phải chịu trách nhiệm, mọi việc cứ để tôi và Châu Phàm gánh vác. Dì chỉ cần phát lương cho họ đầy đủ là được rồi. Những thứ khác, tạm thời dì đừng lo lắng, có được không?”
“Nhưng mà…”, Lưu Tuấn Mai vẫn còn chưa hiểu rõ ý tứ của Tần Kiệt, bà vẫn còn muốn truy tận gốc rễ.
Nhưng đều bị Tần Kiệt năm lần bảy lượt cắt ngang: “Giám đốc Lưu à, có một số việc là tuyệt mật của công ty, tạm thời chưa tiện tiết lộ. Dì ấy, chỉ cần biết 50 người đó không phải người ăn không ngồi rồi là được. Về phần lương lậu không được thiếu họ một đồng nào đâu đấy”.
“Giám đốc Tần, cậu…”
Lưu Tuấn Mai còn muốn nói thêm gì đó, nhưng thấy Tần Kiệt cố ý lảng tránh, bà hiểu dù có cố hỏi tới đi nữa, cũng chẳng giải quyết được gì.
Nghĩ kỹ một chút, bà quyết định mặc kệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!