“Cháu đã nói việc này cho bố mẹ cháu chưa?”
“Cháu vừa nói rồi”.
“Ồ, thế bố mẹ cháu nói thế nào?”
“Bố mẹ cháu nói để xem khi nào cô chú có thời gian thì hai bên gia đình gặp mặt!”
“Ừ, thế à? Cháu suy nghĩ thế nào về việc này?”
“Cháu á…?”
“Đúng thế, cháu nghĩ như thế nào?”, bố Dương nói.
“Cháu… cháu yêu Dương Liễu, chỉ cần cô ấy đồng ý thì cháu sẽ lấy cô ấy rồi sinh con, về phía trường học thì chúng cháu có thể xin bảo lưu một năm”, Trương Lâu cân nhắc nói.
“Ừ, chú biết rồi! Được! Để chú bàn bạc thêm với cô về chuyện này, cháu thấy có được không?”
“Được, được chứ ạ! Cháu, cháu đợi quyết định của cô chú!”
“Ừ, chú cúp máy đây!”
Tút tút~
Điện thoại ngắt rồi.
Mẹ Dương vô cùng tức giận.
“Ông nói xem rốt cuộc ông nghĩ gì vậy? Liễu Nhi mới bao nhiêu tuổi, bị đứa con trai khác bắt nạt làm cho có thai rồi, ông không tức giận thì thôi lại còn ân cần với nó, có ai làm bố như ông không?”
“Đúng là lòng dạ đàn bà!”, bố Dương lắc đầu thở dài.
“Ông nói gì cơ? Nói cho rõ ràng một chút!”, mẹ Dương không vui.
“Bà tưởng là tôi không tức giận sao? Tôi nói cho bà biết, tôi hận không thể băm vằm thằng đó ra thành nghìn mảnh! Nhưng mà để được gì chứ?”
“Việc đã xảy ra rồi, nếu như tôi giết chết thằng đó thì có thể làm cho Liễu Nhi trở về như ngày xưa sao?”
“Nếu như có thể thì bây giờ tôi sẽ đi giết chết thằng đó!”
“Cho dù là như vậy thì ông cũng không thể ân cần như thế!”, mẹ Dương vẫn không đồng tình.
“Sở dĩ tôi ân cần là vì không muốn Liễu Nhi khó xử!”, bố Dương giải thích: “Liễu Nhi còn chưa tốt nghiệp, chưa kết hôn mà đã mang thai, nó đã rất xấu hổ rồi. Áp lực trong lòng nó chắc chắn rất lớn.
“Nếu như tôi tức giận với thằng nhóc đó thì áp lực của Liễu Nhi chắc chắn còn lớn hơn! Lỡ như nó nghĩ quẩn, rồi có mệnh hệ gì thì phải làm sao?”
“Việc này…”, mẹ Dương nghẹn lời.
“Hơn nữa, thằng nhóc đó vừa nói rồi, nó đã nói chuyện này cho bố mẹ nó rồi. Bố mẹ nó muốn gặp gỡ chúng ta, bàn bạc chuyện này, bảo chúng ta chọn ngày”.
“Xem ra thằng nhóc đó vẫn còn hiểu chuyện. Ngoài ra, lúc nãy tôi cũng hỏi rồi”.
“Nó nhìn nhận như thế nào về việc này? Thằng nhóc này nói yêu Liễu Nhi, tự nguyện kết hôn cùng Liễu Nhi, để Liễu Nhi bảo lưu một năm”.
“Từ điểm này có thể thấy, thằng nhóc này vẫn còn có lương tâm, suy nghĩ rất chu đáo, cũng suy nghĩ cho Liễu Nhi, phẩm chất con người chắc hẳn không tồi!”
“Phẩm chất tốt thì có thể làm gì? Vẫn còn chưa tốt nghiệp kìa! Ai mà biết được sau khi tốt nghiệp thì thằng nhóc đó có làm nên cơm cháo gì không? Ngộ nhỡ là một tên nghèo kiết xác thì Liễu Nhi nhà ta há không phải theo nó chịu khổ hay sao?”
Mẹ Dương vô cùng tức giận.
“Vì thế mới nói bà là lòng dạ đàn bà đó!”
Bố Dương lắc đầu: “Bà đã gặp mặt nó chưa?”
“Chưa!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!