“Lâu béo, cậu qua đó đi!”, Kiệt Tử đẩy qua.
Lâu béo cắn môi, kéo Dương Liễu sang một bên.
Tần Kiệt và Triệu Phần đi về phía bên kia.
“Sao Tuyết Nhi không đến?”, Tần Kiệt hỏi.
“Cậu còn quan tâm đến cậu ấy sao?”, Triệu Phần trừng mắt nhìn Tần Kiệt.
“Giờ thì kí túc xá các cậu hay lắm rồi! Lâu béo làm cho bụng Dương Liễu lớn lên .......còn cậu thì sao, sau khi cùng Tuyết Nhi đến Hỗ Hải liền chiến tranh lạnh! Đám đàn ông các cậu đều không có lương tâm!”
Triệu Phần vô cùng tức giận.
“Khụ khụ ~”
Tần Kiệt có chút xấu hổ, ho khan một tiếng: “Đừng so sánh tôi với Lâu béo!”
“Sao? Tôi nói sai à?”, Triệu Phần hỏi.
“Chuyện giữa tôi và Tuyết Nhi, cậu không hiểu nên đừng vội đưa ra kết luận! Tôi chỉ hỏi cậu tại sao Tuyết Nhi không tới?”, Tần Kiệt nói.
“Cậu ấy không muốn thấy cậu đó, tôi còn có thể làm gì?”, Triệu Phần lườm Tần Kiệt.
Tần Kiệt: “…”
“Được rồi! Cô ấy đang tức giận! Tôi có thể hiểu được! Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chuyện của Dương Liễu và Lâu béo, chắc chỗ kí túc xá nữ các cậu không có mấy ai biết đúng không?”, Tần Kiệt hỏi thăm nghe ngóng.
“Chuyện này, chúng tôi dám nói bừa bãi sao? Nếu những người khác biết, họ sẽ nghĩ gì về Dương Liễu?”, Triệu Phần hỏi ngược lại Tần Kiệt.
“Ừm, cũng đúng!”, Tần Kiệt cảm thấy có lý.
“Tìm cơ hội dỗ dành Tuyết Nhi đi! Đừng chiến tranh lạnh nữa! Cậu ấy là một cô gái tốt!”, Triệu Phần trầm giọng khuyên nhủ.
“Tôi biết mà! Tôi sẽ làm vậy!”, Tần Kiệt gật đầu nói.
“Thế còn tạm được!”, sắc mặt Triệu Phần có chút cải thiện: “Nhưng cậu phải nói thật cho tôi biết, rốt cuộc Trương Lâu nghĩ như thế nào?”
“Ý định ban đầu của cậu ta là muốn chịu trách nhiệm, còn phải xem Dương Liễu nghĩ như thế nào đã!”, Tần Kiệt nói.
“Coi như Lâu béo chết tiệt cũng có chút lương tâm! Nếu cậu ta không chịu trách nhiệm, tôi nhất định sẽ tìm người thiến cậu ta! Xem sau này cậu ta có béo được nữa không!”, Triệu Phần nói xong, trong mắt hiện lên một tia dữ tợn.
Thấy vậy, sau lưng Tần Kiệt nổi hết da gà lên cả rồi.
Cũng may, anh không phải là người tạo ra đứa trẻ, nếu không sẽ gặp phải rắc rối lớn mất.
“Còn có chuyện này tôi muốn bàn với cậu!”, đột nhiên, Triệu Phần mở miệng nói.
“Chuyện gì?”
“Giữa tháng này, trường chúng ta sẽ tổ chức một trận bóng đá ở từng khoa trong trường! Trong khoa kinh tế chúng ta, cậu đã giành được chức vô địch kép trong hội thao toàn trường, tôi muốn cậu đăng ký tham gia!”
“Cái gì? Tôi á?”, Tần Kiệt có chút kinh ngạc.
“Ừm, chính là cậu! Chuyện này, cậu không thể từ chối! Lớp chúng ta đã hứa với hội sinh viên trong khoa! Cậu không thể để lớp chúng ta thất hứa trở thành trò cười cho thiên hạ được!”, Triệu Phần nói.
Tần Kiệt: “…”
Anh không nói nên lời.
“Các cậu đã sắp xếp xong, còn bàn bạc với tôi để làm gì!”
“Ha ha, dù sao thì cũng phải nói thuận tai một chút, cậu nói đúng không?”, Triệu Phần mỉm cười.
Thấy Tần Kiệt kinh ngạc, cô ấy có chút vui mừng.
“Ok! Các cậu đã quyết định rồi, tôi còn có thể nói gì nữa? Nếu từ chối, sau này, nói không chừng các cậu sẽ gây khó dễ cho tôi! Tôi đăng ký là được chứ gì!”
“Vậy mới đúng chứ! Dễ người dễ ta! Cậu giúp tôi, sau này chúng tôi sẽ giúp cậu! Hợp tác đôi bên cùng có lợi!”
“Ha ha, đôi bên cùng có lợi, cùng có lợi!”
Trong lòng Tần Kiệt lại đang thầm nghĩ.
Cậu thực sự cho rằng tôi đăng ký tham gia là vì hội sinh viên các cậu sao?