"Giám đốc Tần nói không sai! Nên xây dựng đội ngũ vận chuyển!", Châu Phàm gật đầu: "Nhưng đối với ngành vận chuyển, đòi hỏi phải có kinh nghiệp mới được! Giám đốc Tần đã đề cập đến việc này, không biết trong đầu anh đã có người thích hợp chưa?"
Tần Kiệt nở nụ cười, cười vô cùng khoái trá.
Ánh mắt anh vẫn luôn nhìn về phía Lưu Tuấn Mai, nhìn đến nỗi khiến bà ấy mất tự nhiên, phải cúi đầu nhìn xuống người mình.
Không có gì không đúng cả.
Vì sao Tần Kiệt cứ nhìn chằm chằm vào mình vậy chứ?
Có ý gì?
“Giám đốc Tần, cậu nhìn tôi làm gì?”, Lưu Tuấn Mai hỏi.
“Giám đốc Lưu, lúc trước chú nhà mở siêu thị đúng không?”, Tần Kiệt hỏi.
“Ừm, sao thế? Giám đốc Tần, chẳng lẽ cậu muốn mời ông nhà tôi đến giúp à?”, Lưu Tuấn Mai đoán.
“Không!”, Tần Kiệt khoát tay: “Trước kia chú là ông chủ lớn, sự nghiệp còn lớn hơn so với tôi hiện tại! Giờ bảo chú ấy phụ trách khâu vận chuyển, chẳng khác nào giết gà mà dùng dao mổ trâu! Hơn nữa, dù tôi có cố gắng mời thì chú ấy cũng không đến!”
“Giám đốc Tần, tôi vẫn chưa hiểu lắm! Cậu có thể nói rõ ra được không?”, Lưu Tuấn Mai cảm thấy hoang mang, không hiểu rốt cuộc Tần Kiệt đang nghĩ gì.
“Tôi muốn nhờ chú giúp một việc, mời người phụ trách đội xe vận chuyển của chú lúc trước đến! Tất nhiên, nếu có thể chiêu mộ toàn bộ tài xế thì càng tốt! Không biết giám đốc Lưu cảm thấy thế nào?”, Tần Kiệt mỉm cười.
“Hả?”, Lưu Tuấn Mai ngẩn người.
Bà không ngờ Tần Kiệt lại có suy nghĩ như vậy.
“Sao hả? Giám đốc Lưu cảm thấy không thích hợp sao? Nếu như vậy thì coi như tôi chưa nói gì! Tôi sẽ không miễn cưỡng!”, Tần Kiệt nói.
“Không, không phải!”, Lưu Tuấn Mai giải thích: “Có hơi đột ngột! Tôi phải hỏi lại đã! Giám đốc Tần, nếu không gấp, có thể cho tôi kỳ hạn ba ngày được không?”
“Đương nhiên là được!”, Tần Kiệt nói: “Chuyện đội vận chuyển là một việc lớn của công ty chúng ta! Không thể gấp được! Tuy nhiên, ba ngày sau, bất kể như thế nào, giám đốc Lưu cũng phải cho tôi một câu trả lời thuyết phục”.
“Nếu không được thì tôi cũng có thể sớm chuẩn bị, đến chợ việc làm tìm kiếm người thích hợp!”
Lưu Tuấn Mai nói: “Giám đốc Tần cứ yên tâm, bất kể kết quả có ra sao, tôi đều sẽ nói với cậu trước!”
“Được, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!”, Tần Kiệt nở nụ cười.
Anh tin tưởng với mối quan hệ của Lưu Tuấn Mai, khả năng thành công sẽ rất lớn.
Dù sao cũng là vợ của lãnh đạo cũ đích thân ra mặt mà.
Dù thế nào cũng phải nể mặt một chút.
“Chuyện thứ hai chính là vấn đề pháp lý của công ty!”, Tần Kiệt nhìn sang Châu Phàm: “Có chọn được người thích hợp chưa?”
“Có thì có, tuy nhiên…”, nói được một nữa, Châu Phàm cau mày, thoạt nhìn có hơi khó xử.
“Sao vậy? Giám đốc Châu cứ nói, đừng ngại!”, Tần Kiệt nói.
“Là một cô gái! Tuy nhiên, tính tình cô ta rất kỳ quái!”, Châu Phàm giải thích: “Tôi đến bốn lần mới gặp được cô ta! Sau khi gặp mặt, nói rõ mục đích, giám đốc Tần đoán thử xem cô ta nói gì!”
“Hả, cô ta nói gì?”, Tần Kiệt cảm thấy hứng thú.
“Cô ta nói mình thích chạy bộ! Thích làm việc cùng người yêu thích thể thao! Thấy tôi có vẻ ít rèn luyện, nếu muốn làm đồng nghiệp với cô ta, trừ phi có thể chạy thắng cô ta!”, Châu Phàm nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!