Tôn Ngọc Phương có chút đau đầu.
Sau khi Tần Kiệt đến phòng làm việc tìm cô ta, muốn cô ta hỗ trợ làm đại diện, cô ta liền biết sau khi giúp Tần Kiệt làm tuyên truyền chắc chắn sẽ bị chỉ trích, sẽ vô cùng bất lợi cho cô ta.
Nhưng cô ta không nghĩ tới tình thế bất lợi này còn mãnh liệt hơn cả trong tưởng tượng của cô ta.
Vì chuyện của cô ta mà trong trường học trực tiếp chia làm hai phe.
Một phe ủng hộ cô ta, một phe phản đối cô ta.
Tuy nói có một nửa ủng hộ cô ta, nhưng cũng còn có một nửa phản đối.
Tình cảnh của cô ta rất tế nhị, chỉ cần không cẩn thận, cô ta sẽ bị đuổi việc.
Ngay thời điểm mấu chốt này, Tần Kiệt lại bị hiệu trưởng gọi gặp.
Không cần phải nói, chắc chắn là vì chuyện cô ta làm tuyên truyền.
Cô ta ở trong phòng làm việc đứng ngồi không yên, một ngày bằng cả một năm.
Trong lòng cô ta luôn cảm thấy thấp thỏm không yên.
Không biết Tần Kiệt rốt cuộc sẽ gặp phải chuyện gì đây nữa.
Nếu Tần Kiệt gặp nạn, cô ta chắc chắn bị đuổi rồi.
Tuy rằng công việc này một tháng chỉ khoảng một ngàn tám tệ, nhưng mà lại rất thoải mái.
Quan hệ đồng nghiệp cũng khá đơn giản nên cô ta rất thích.
Nếu như bị đuổi, cô ta chắc chắn không thể ở lại trong nhóm các giáo viên cố vấn đại học rồi.
Cô ta chỉ có thể đổi nghề.
Nếu đổi nghề, cô ta phải làm gì mới được đây?
Cô ta chỉ mới đi làm vài năm, cũng chỉ làm giáo viên cố vấn.
Một khi đổi nghề, thì cũng có nghĩa phải làm lại từ đầu.
Toàn bộ đều là con số không.
Tôn Ngọc Phương rất phiền não, thực buồn phiền.
Đồng thời cũng rất hối hận.
Rõ ràng đã biết mọi việc sẽ như vậy, lúc trước tại sao cô ta lại đồng ý với Tần Kiệt chứ.
Cái mà Tần Kiệt bày ra là dương mưu, nếu không đồng ý cùng lắm bị ảnh hưởng chút thôi.
* Dương mưu: so với âm mưu còn khôn ngoan khó lần ra dấu vết hơn
Nhưng cũng không giống như bây giờ phải đối diện với nguy cơ bị đuổi việc.
Tôn Ngọc Phương hối hận rồi.
Cô ta hối tiếc muốn chết.
Đồng nghiệp xung quanh muốn an ủi cô ta, nhưng nhất thời lại không biết an ủi cô ta như thế nào.
Dù sao sự việc này ảnh hưởng quá lớn, cả trường đều biết.
Cả trường ồn ào xôn xao.
An ủi căn bản không có bất cứ tác dụng gì.
Chỉ có thể mặc cho số phận.
Rất nhanh, Tần Kiệt đã bị mời tới phòng làm việc của hiệu trưởng được hơn nửa tiếng rồi.
Mãi vẫn không có tin tức gì.
Lòng Tôn Ngọc Phương càng lúc càng căng thẳng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!