Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giấc Mơ Triệu Phú - Tần Kiệt (FULL)

 

Không bao lâu sao, Mao Hinh đã kết thúc lời nhận xét.  

 

Sau khi đại biểu trường phát biểu vài câu, Mao Hinh liền chuẩn bị rời đi.  

 

“Khó khăn lắm cô Mao mới quay về trường một chuyến, chỉ nói vài câu nhận xét đã muốn đi, làm vậy có phải hơi không thỏa đáng không? Tôi đề nghị cô Mao hát tặng mười ca khúc! Xem như là báo đáp cho trường!”  

 

Lời này khiến mọi người thoáng chốc trở nên yên tĩnh.  

 

Mao Hinh, trợ lý của cô ta cùng Tôn Ngọc Phương cũng giống như vậy.  

 

Muốn Mao Hinh hát tặng mười bài?  

 

Vậy chẳng phải là nán lại rất lâu sao?  

 

Sao có thể chứ?  

 

“Sao hả? Cô Mao không muốn à?”  

 

Giọng nói kia lại lần nữa vang lên.  

 

Lúc này, ánh mắt mọi người đều hướng về phía phát ra âm thanh.  

 

“Là cậu ta?”  

 

“Cậu biết à?”  

 

“Không phải là người sáng lập chuyển phát nhanh Ngũ Kiếm Khách sao?”  

 

“Chính là cậu ta, Tần Kiệt!”  

 

“Ừm, ngồi bên cạnh là Trương Lâu, đồng nghiệp của cậu ta!”  

 

Đám học sinh mồm năm miệng mười thảo luận.  

 

Tôn Ngọc Phương nhíu chặt mày.  

 

Không hiểu nổi Tần Kiệt nói vậy vào lúc này là có ý gì.  

 

Mao Hinh đã nhận xét một lúc lâu, sớm mệt mỏi lắm rồi.  

 

Hiện tại Tần Kiệt còn gây chuyện, là muốn làm gì?  

 

“Cậu là ai?”, một lúc lâu sau, Mao Hinh mới lên tiếng hỏi.  

 

“Tôi là nhà tài trợ của cô! Cô Tôn không nói với cô à?”, Tần Kiệt nói.  

 

Lời này của anh khiến tất cả mọi người có mặt tại hiện trường sợ ngây người.  

 

“Nhà tài trợ? Có ý gì?”  

 

“Không biết! Tần Kiệt trở thành nhà tài trợ của đại minh tinh Mao Hinh từ lúc nào vậy chứ?”  

 

“Lâu béo, cậu rất thân với Tần Kiệt, cậu biết không?”  

 

“Không biết, chưa từng nghe qua chuyện này!”  

 

…  

 

Sau đó, đám sinh viên dần yên tĩnh lại, nhìn về phía Mao Hinh, muốn xem cô ta nói như thế nào.  

 

“Cậu nói cậu là nhà tài trợ của tôi?”, Mao Hinh nhíu mày: “Ý cậu là cậu đã bỏ ra số tiền năm mươi ngàn tệ?”  

 

“Năm mươi ngàn tệ?”, Tần Kiệt nhìn chằm chằm vào Tôn Ngọc Phương: “Cô Tôn, cô không nói rõ với cô Mao à?”  

 

“Tôi…”, Tôn Ngọc Phương ấp úng, không biết nên nói như thế nào.  

 

“Ngọc Phương, đã có chuyện gì?”, Mao Hinh hỏi.  

 

“Cậu ta chi ra một trăm ba mươi ngàn tệ!”, Tôn Ngọc Phương kề sát tai Mao Hinh: “Trong đó, tám mươi ngàn tệ là để dùng cho cuộc thi biện luận!”  

 

“Còn năm mươi ngàn tệ là phí nhận xét cho cuộc thi hát!”  

 

“Hóa ra là vậy!”, Mao Hinh giật mình: “Tôi đã hiểu rồi! Tổng cộng có một trăm ba ngươi ngàn tệ! Trong đó năm mươi ngàn tệ là phí nhận xét cho cuộc thi hát, tám mươi ngàn tệ là phí tài trợ cuộc thi biện luận”.  

 

“Nếu đã là tài trợ, vậy thì có liên quan gì đến tôi! Thế nên tôi cho rằng mình không cần phải hát! Thật ngại quá, hôm nay tôi rất mệt, ngày mai còn phải tham gia cuộc thi biện luận, xin phép về nghỉ trước!”  

 

Nói xong, Mao Hinh liền muốn rời đi.  

 

“Cô nổi tiếng lắm hả?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Hả?”  

 

Mao Hinh không hiểu ý của Tần Kiệt.  

 

Cô ta nổi tiếng lắm sao?  

 

Nếu không nổi tiếng, sao có thể được thầy trò trường Đại học Công Nghiệp Hồ nhiệt liệt hoan nghênh như vậy.  

 

Câu hỏi này rất nhảm nhí!  

 

“Cậu không biết à?”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!