“Giám đốc Tần!”
“Giám đốc Châu, vẫn còn làm việc à?”
“Ừm, đang rất vội đây! Hôm nay chắc là tôi phải tăng ca rồi!”
“Sao lại phải tăng ca?”, Tần Kiệt cảm thấy ngạc nhiên.
“Tiến độ lắp đặt thiết bị tại cửa hàng mới có hơi nhanh so với kế hoạch lúc ban đầu, hôm nay tôi ở lại tăng ca, làm thêm chút nữa là có thể hoàn thành!”, Châu Phàm giải thích.
“À, vậy à?”, Tần Kiệt quả thật có hơi bất ngờ, việc lắp đặt thiết bị mới cho cửa hàng mới lại có thể hoàn thành sớm, đây vốn là chuyện tốt.
Sớm hoàn thành lắp đặt thiết bị, bọn họ có thể sớm khai trương.
“Ừm, qua đêm nay, trong vòng nửa tháng, chúng ta có thể chính thức khai trương! Đến lúc đó, dù có bận rộn đến đâu, giám đốc Tần, anh nhất định cũng phải đến một chuyến!”, Châu Phàm nói.
“Đó là điều đương nhiên!”, Tần Kiệt không từ chối, dù sao cũng là cửa hàng của anh, anh làm chủ mà, dù không ra mặt nhưng đến xem vẫn phải có.
“Giám đốc Tần, còn có chuyện gì không?”, trong điện thoại có rất nhiều tạp âm, nghe có hơi ồn.
Tần Kiệt biết Châu Phàm hiện đang giám sát tiến độ lắp đặt thiết bị, thế nên anh nói cũng không có gì, sau đó cúp máy.
Vừa cúp máy, anh lại gọi cho Tô Nhuệ.
“Giám đốc Tần! Hôm nay sao anh lại rảnh rỗi điện cho tôi vậy? Không phải do ban đêm trôi qua chậm chạp, có hơi cô đơn nên muốn tìm tôi tâm sự đó chứ?”, trong điện thoại, giọng Tô Nhuệ có chút nũng nịu.
Nghe vậy khiến toàn thân Tần Kiệt nổi một tầng da gà.
Cái cô nàng Tô Nhuệ này, nói chuyện càng lúc càng hư một cách khó tưởng.
Không thể nói cho đàng hoàng được à?
Đừng có học theo cái cô Lâm Môi Linh gì chứ.
“Khụ khụ~”.
Tần Kiệt ho khan một trận: “Nói chuyện chính đi! Chuyện của các người đã xử lý thế nào rồi?”
“Không biết một chút lãng mạn nào cả, thật mất hứng!”, Tô Nhuệ trách móc.
Nghe giọng, Tần Kiệt có thể tưởng tượng được Tô Nhuệ chắc chắn là đang cắn môi, đôi môi mỏng của cô có màu đỏ rượu của son môi, thoạt nhìn rất xinh đẹp, cũng rất hấp dẫn.
Chắc hẳn là cô ấy đang chớp mắt liên tục, trong mắt lóe lên từng tia sáng mê người, còn kém chút thôi đã đủ mê hoặc cả một tòa thành rồi.
“Khụ khụ~”
Anh ho khan mấy tiếng sau đó nói: “Nói chuyện chính! Nói chuyện chính!”
“Hừ!”, trong điện thoại có thể nghe rõ tiếng hừ lạnh của Tô Nhuệ, xen lẫn một chút tức giận, nhưng một giây sau, cô ấy đã đổi giọng.
Nghe rất nghiêm túc và trịnh trọng.
“Giám đốc Tần, tôi và Tôn Triêu Dương vừa mới ký hợp đồng với một người phụ nữ, anh đoán xem là ai?”
“Tôi cũng đâu phải thần tiên, sao có thể đoán ra được, nói thẳng đi!”, Tần Kiệt nói.
“Không được, phải đoán! Chắc chắn anh có thể đoán được!”, Tô Nhuệ nói.
“Hả?”, Tần Kiệt sờ cằm: “Chẳng lẽ là người phụ nữ mà tôi hi vọng ký nhất?”
“Thật chẳng thú vị gì cả! Vừa đoán đã trúng ngay! Đúng đó, chính là cô ta! Chơi nhảy bạt lò xo đấy!”, Tô Nhuệ nói.
“Là cô ta thật à!”, Tần Kiệt vô cùng mừng rỡ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!