Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giấc Mơ Triệu Phú - Tần Kiệt (FULL)

“Hả?”, giám đốc Hoàng hạ giọng: “Mục đích gì?”  

 

 

“Tôi, Tần Kiệt, cùng với đối tác của tôi là Tào Bác, cũng muốn ngắm pháo hoa! Mà phải là đứng bên cạnh cô ngắm mới được!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Tần Kiệt đúng không? Cậu có tư cách gì mà đòi đứng bên cạnh giám đốc Hoàng? Thành tích của công ty cậu lớn lắm à?”, có đại lý tỏ vẻ bất mãn.  

 

“Đúng đó, cậu có thành tích tốt lắm à? Nói ra cho chúng tôi nghe thử đi!”  

 

“Nhóc con, cậu còn trẻ, đừng có làm quá! Phải biết tôn trọng tiền bối!”  

 

…  

 

“Tôi cũng chưa nói điều gì có ý không tôn trọng mọi người mà!”, Tần Kiệt cười nói: “Tôi chỉ đang giành quyền lợi cho người trẻ chúng tôi mà thôi!”  

 

“Đúng vậy, thành tích của tôi đúng là không bằng mọi người. Nhưng như vậy thì sao? Thành tích thôi mà, năm nay tốt, sang năm, các vị có dám đảm bảo vẫn vậy không?”  

 

“Tiền bối, tiền bối nói đi?”  

 

“Cậu…”  

 

Đại diện của một đại lý nào đó nổi giận.  

 

“Tên nhóc này, cậu quá…”  

 

“Á, quân tử nên ngồi lại nói chuyện cho ổn thỏa chứ không nên động tay động chân! Mọi người đều là người văn minh, nói chuyện thôi, đừng có hở chút là đánh người! Nếu ông dám ra tay, tôi trẻ hơn ông, sợ rằng sẽ làm ông bị thương đấy, đến lúc đó ông mới là người mất mặt, tiền bối, ông cứ nghĩ đi!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Cậu…”, người nọ tức đến phát nghẹn, mặt ông ta cũng đã đỏ bừng lên, nhưng rốt cuộc vẫn không dám ra tay.  

 

Bởi lẽ Tần Kiệt nói rất đúng, tuổi trẻ chính là vốn liếng.  

 

Đánh với người trẻ, thắng thì xem như may mắn, lỡ không thắng thì phải làm sao?  

 

Chẳng phải mất hết mặt mũi à?  

 

Vẫn nên nhịn một chút thì hơn.  

 

“Được rồi. Đừng cãi nữa!”, đột nhiên, giám đốc Hoàng quát lên: “Cậu tên là Tần Kiệt?”  

 

“Đúng!”  

 

“Ai dẫn cậu đến đây?”  

 

“Triệu Chí Tân!”  

 

“À, là ông ta à!”, giám đốc Hoàng liếc nhìn Triệu Chí Tân.  

 

Triệu Chí Tân đã sớm sợ đến run người, ông ta cảm thấy lần này mình tiêu chắc rồi.  

 

Đúng lúc này, giám đốc Hoàng còn liếc nhìn ông ta một cái, khiến ông ta bị dọa đến mức run chân.  

 

Triệu Chí Tân cố gượng cười, thấp thỏm bước đến.  

 

“Giám đốc Hoàng, là…là tôi!”  

 

“Thật sự là ông à?”  

 

Giám đốc Hoàng nhíu mày: “Vì sao lại mang hai người này đến?”  

 

“Bởi vì hai người họ là nhóm đầu tiên phát triển thị trường trong khuôn viên trường!”, Triệu Chí Tân không giấu diếm.  

 

“Thị trường trong khuôn viên trường?”, đột nhiên, một đại lý nhếch mép cười.  

 

“Một ngôi trường thì có thị trường lớn đến mức nào? Triệu Chí Tân, vậy mà ông còn dẫn hai người họ đến, hóa ra tiền đồ của ông cũng chỉ đến vậy thôi?”  

 

“Không, ông sai rồi! Không phải giám đốc Triệu không có tiền đồ, mà ông mới là người không có tiền đồ!”, Tần Kiệt nhìn đại lý vừa mới trào phúng Triệu Chí Tân.  

 

“Hả?”, Triệu Chí Tân muốn khóc thật rồi.  

 

Trong lòng ông ta không ngừng kêu gào: Tần Kiệt ơi là Tần Kiệt, ông trời con của tôi ơi, xin cậu đừng có nói nữa có được không? Còn chê chưa đủ loạn hay sao hả?  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!