Khuôn mặt của Vương Tuyền trở nên nghiêm túc, dáng vẻ vô cùng không vui.
Cô ta quay lại.
Là một cô gái có dáng người thon thả đang bước tới.
Đằng sau còn có ba cô gái bằng tuổi khác.
"Cậu là ai? Tôi nói chuyện với bạn học Tần thì liên quan gì tới cậu chứ?"
Vương Tuyền quát lên.
"Không phải cậu chỉ cần hỏi cậu ấy là biết tôi là ai rồi sao?", cô gái chỉ tay vào Tần Kiệt rồi nói.
"Bạn học Tần, cậu ấy là ai? Chắc không phải là bạn gái cậu đấy chứ?", Vương Tuyền cau mày hỏi.
"Cậu ấy là Ôn Thanh Thanh, cậu ấy không phải là bạn gái của tôi!", Tần Kiệt lắc đầu nói.
"Ha ha ~ nghe thấy không, Bạn học Tần nói cậu không phải bạn gái của cậu ấy. Nếu như cậu không phải là bạn gái cậu ấy thì cậu chen miệng vào làm gì? Đúng là lo chuyện bao đồng!", Vương Tuyền mỉa mai.
"Cậu không nói sai! Bây giờ đúng là tôi chưa phải bạn gái cậu ấy, chỉ là tôi là bạn học của cậu ấy và cũng đang theo đuổi cậu ấy! Cho nên nếu như cậu thích cậu ấy thì chúng ta chính là tình địch!"
Ôn Thanh Thanh nói.
"Cậu đang theo đuổi bạn học Tần ư?", Vương Tuyền cảm thấy rất thú vị: "Cậu theo đuổi cậu ấy, tôi cũng vậy! Tôi tuyên bố, từ giờ trở đi, tôi muốn theo đuổi bạn học Tần! Cậu chính là tình địch của tôi!"
"Ha ha, em gái, tôi còn chưa nói hết, cậu vội cái gì chứ?", Ôn Thanh Thanh bỗng nhiên nở nụ cười: "Đúng là tôi theo đuổi cậu ấy, nhưng đó chỉ là trước kia mà thôi! Bây giờ, tôi không có hứng thú với cậu ấy! Bởi vì…"
"Bởi vì sao?", Vương Tuyền hỏi.
Ôn Thanh Thanh liếc mắt nhìn Tần Kiệt: "Bởi vì cậu ấy đã bị tôi vứt bỏ, tôi không một chút hứng thú nào với cậu ấy nữa! Cho nên cậu muốn theo đuổi cậu ấy thì theo đuổi đi! Dù sao thì cậu ấy cũng đã từng là một món ăn bị tôi vứt bỏ, nên đã lạnh ngắt từ lâu, không còn ngon nữa rồi! Sau khi ăn vào, cậu nhớ để ý đừng để bị đau bụng nha! Ha ha~".
Ôn Thanh Thanh và bạn của cô ta cười thành tiếng.
Sau đó bọn họ bước về hướng ký túc xá.
Cô ta cũng không thèm nhìn Tần Kiệt một cái.
Tần Kiệt rất tức giận.
Cô nàng Ôn Thanh Thanh này đang làm cái quái gì vậy?
Lúc nào thì anh bị cô ta vứt bỏ chứ?
Cô ta còn nói cái gì mà anh là một món đồ ăn, không hợp khẩu vị, đã lạnh ngắt từ lâu.
Ăn vào sẽ bị đau bụng.
Cô ta rõ ràng là đang mắng anh mà.
Thật nhàm chán.
Nhưng ở bên này, bạn của Ôn Thanh Thanh lại lôi Ôn Thanh Thanh để hỏi.
"Thanh Thanh, vừa rồi cậu làm như vậy được không vậy?"
"Đúng vậy đó, Tần Kiệt chắc chắn sẽ tức giận đó. Lỡ như…"
"Đừng lo lắng, tôi hiểu rất rõ tính cách của cậu ấy! Tôi muốn nói kích cậu ấy ngay trước mặt tất cả mọi người! Khiến cậu ấy ý thức được, đừng tưởng rằng cậu ấy rất giỏi, đừng cho rằng tôi nhất định phải vây quanh người cậu ấy!"
"Được rồi, chuyện tình cảm của cậu, cậu tự làm chủ đi!"
"Không phải đồ ăn tôi thích, không cách nào ăn được, cậu tự ăn đi!"
Ôn Thanh Thanh: "…"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!