“Tên béo chết tiệt, cậu đừng có làm bừa! Tôi cảnh cáo các cậu! Đừng…”
Lời còn chưa nói hết thì Trương Lâu và Vương Tinh đã ra tay.
Ba người đánh nhau loạn cào cào.
Cùng lúc đó, bên ngoài giảng đường, Tôn Ngọc Phương vẫn tiếp tục gọi điện.
Nhưng mỗi lần gọi đều chỉ nghe thấy câu: “Số điện thoại của quý khách không liên lạc được, vui lòng gọi lại sau”.
“Khốn kiếp! Giỏi lắm Tần Kiệt! Không những dám cúp điện thoại của tôi mà còn không nghe điện thoại! Tưởng bản thân đã đủ lông đủ cánh rồi nên tôi không xử lý được em sao? Được, em cứ đợi đấy! Bây giờ tôi sẽ đến ký túc xá tìm em!”
Tần Kiệt không biết Tôn Ngọc Phương có toan tính gì.
Giờ phút này, anh đang nô đùa, đánh lộn với Trương Lâu và Vương Tinh, vui quên trời đất.
Cạch~
Cửa ký túc xá bỗng nhiên mở ra.
Cả ba người ngay lập tức ngừng lại, quay đầu ra nhìn.
Khương Tiểu Nha bước vào, lành lặn không thiếu cánh tay, cái chân nào.
“Khương Tiểu Nha, cậu về rồi à?”, Trương Lâu reo lên.
“Ừ!”, Khương Tiểu Nha trả lời, đi tới trước mặt Tần Kiệt.
“Khương Tiểu Nha, cậu đừng manh động nha!”, Trương Lâu lập tức đứng chắn trước mặt Tần Kiệt.
“Khương Tiểu Nha, những lời Kiệt Tử nói lúc nãy có hơi quá đáng nhưng cũng là muốn tốt cho cậu, cậu đừng manh động nhá!”, Vương Tinh cũng kéo Khương Tiểu Nha lại, sợ cậu ta làm cái gì không phải.
“Trương Lâu, Tinh Tử, các cậu tránh ra!”, Tần Kiệt nói.
“Nhưng mà…”
Trương Lâu và Vương Tinh lo lắng.
“Tránh ra!”, Tần Kiệt lại nói.
“Cái này…”, Trương Lâu và Vương Tinh đang đứng đối diện với Khương Tiểu Nha chỉ đành tránh ra.
Nhưng mắt của hai người họ vẫn cứ nhìn chằm chằm Khương Tiểu Nha, không dám buông lỏng.
Chỉ cần Khương Tiểu Nha dám ra tay với Tần Kiệt thì hai người họ sẽ can ngăn.
Nhưng giây tiếp theo, Khương Tiểu Nha đã nói lời xin lỗi, còn cúi đầu với Tần Kiệt: “Kiệt Tử, xin lỗi cậu, ban nãy tôi đã trách lầm cậu rồi, mong cậu tha thứ!”
Trương Lâu: “…”
Vương Tinh: “…”
Thay đổi nhanh vậy sao?
Không giống với phong cách thông thường của Khương Tiểu Nha.
“Khương Tiểu Nha, cậu nói thật chứ?”, Trương Lâu kích động đứng trước mặt Khương Tiểu Nha, có chút không tin.
“Khương Tiểu Nha, cậu không giả vờ đấy chứ?”, Vương Tinh có chút cảnh giác, đề phòng Khương Tiểu Nha đánh lén Tần Kiệt.
“Không, tôi đã thật sự nhận ra sai lầm!”, Khương Tiểu Nha cúi người xin lỗi: “Xin lỗi, Kiệt Tử, tôi sai rồi!”
“Cậu nói đúng, là một người đàn ông mà không thể chịu đựng được một chút thất bại này thì không phải là đàn ông!”
“Tôi bây giờ không thể cho Thẩm Giai Giai thứ mà cô ấy muốn! Cô ấy muốn chia tay với tôi để theo đuổi hạnh phúc, đó là tự do của cô ấy! Tôi không có quyền can thiệp!”
“Tôi cũng không thể đi ngăn cản, nếu không thì tôi không phải là thật lòng yêu cô ấy!”
“Nếu thật yêu một người thì sẽ phải suy nghĩ cho cô ấy, làm cho cô ấy hạnh phúc! Tôi không thể mang lại cho cô ấy thứ mà cô ấy muốn. Tôi chỉ có thể chúc phúc cho cô ấy đạt được điều đó!”
Trương Lâu: “…”
Vương Tinh: “…”
Hai người, cậu nhìn tôi, tôi nhìn cậu, đều không ngờ rằng, Khương Tiểu Nha ở một mình có một lúc mà lại có được sự giác ngộ cao thâm như vậy.
Sự thay đổi quá lớn, bất thường.
Vì vậy, họ nhìn về phía Tần Kiệt với một ánh mắt ngưỡng mộ.
Lúc nãy, chính là Tần Kiệt đã đề nghị để Khương Tiểu Nha ở lại một mình.
Trương Lâu và Vương Tinh còn lo lắng Khương Tiểu Nha nghĩ không thông.
Kết quả chứng minh Tần Kiệt đã nói đúng.
Khương Tiểu Nha không phải là kẻ ngốc, mà ngược lại cậu ta rất thông minh, ban nãy ra tay với Tần Kiệt chỉ là nhất thời nghĩ không thông, kích động mà ra.
Tần Kiệt đánh Khương Tiểu Nha một đòn coi như là đánh cho cậu ta tỉnh ngộ, làm cho Khương Tiểu Nha nhận ra rằng mình sai ở đâu, rốt cuộc bản thân đã mắc sai lầm gì.
Một mình yên lặng, ngẫm nghĩ về sai lầm của mình.
Quả đúng như vậy.
Cậu ta bình tĩnh lại, đem toàn bộ sự việc suy nghĩ lại nhiều lần, cảm thấy Tần Kiệt nói có lý.
Rốt cuộc, cậu ta đã nghĩ thông suốt.
Nếu như thực sự yêu Thẩm Giai Giai mà lại không mang lại hạnh phúc cho cô ấy thì chi bằng buông tay, chúc phúc cho cô ấy.
Cô ấy vui vẻ, bản thân cũng vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!