Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giấc Mơ Triệu Phú - Tần Kiệt (FULL)

 

“Kiệt Tử, Tiểu Nha cậu ấy…”, Lâu béo có chút lo lắng.  

 

“Không sao! Mặc kệ cậu ấy! Để cậu ấy một mình, một lát nữa sẽ ổn thôi mà!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Thật sự có thể sao?”, Lâu béo vẫn không yên tâm.  

 

“Cậu ấy lớn như vậy rồi! Nếu có chuyện cỏn con này mà cũng không vượt qua được thì cậu ấy không xứng đáng là một người đàn ông! Từ xưa đến nay, đàn ông đều trưởng thành từ những khó khăn vấp ngã! Để cho cậu ấy yên tĩnh một lát!”, Tần Kiệt kêu Lâu béo và Vương Tinh đi ra ngoài.

Reng reng reng~  

 

Vừa đi ra khỏi ký túc xá và đóng cửa lại thì di động của Tần Kiệt reo.  

 

Anh lấy ra xem, là giáo viên cố vấn Tôn Ngọc Phương gọi đến.  

 

Tần Kiệt có chút không vui.  

 

Tôn Ngọc Phương thật khó chịu, sớm không gọi, muộn không gọi, lại gọi đúng vào lúc này, cô ta có thôi đi không?  

 

“Alo!”  

 

“Tần Kiệt, bây giờ là lúc nào rồi, em đang ở đâu đấy? Tại sao vẫn chưa đến gặp tôi?”, Tôn Ngọc Phương mắng té tát trong điện thoại.  

 

“Cô giáo Tôn, cô là vì chuyện tiền đúng không?”, Tần Kiệt hỏi thẳng.  

 

“Đúng, nếu không vì tiền thì tôi gọi điện cho em làm gì?”, Tôn Ngọc Phương thẳng thắn thừa nhận.  

 

“Ồ, đúng là vì chuyện tiền bạc, được rồi, cô cứ chờ đi!”  

 

Tút tút~  

 

Tần Kiệt cúp điện thoại.  

 

“Kiệt Tử, cô giáo Tôn tìm cậu mượn tiền à?”, Trương Lâu nghe được một ít.  

 

Reng reng reng~  

 

Tần Kiệt chưa kịp mở miệng thì điện thoại lại reo, vẫn là Tôn Ngọc Phương.  

 

“Lại là cô giáo Tôn?”, Trương Lâu hỏi.  

 

“Ừ!”  

 

Tần Kiệt gật đầu, nghe điện thoại: “Cô giáo Tôn, cô còn định nói gì nữa?”  

 

“Tần Kiệt, em được đó, đủ lông đủ cánh rồi đúng không? Nói chuyện không kiên nhẫn, còn cúp điện thoại của tôi? Mau đến văn phòng của tôi ngay!”  

 

Tôn Ngọc Phương rất tức giận.  

 

“Cô giáo Tôn, chúng ta đã thống nhất là lúc nào đưa tiền?”, Tần Kiệt không lo lắng, còn hỏi ngược lại Tôn Ngọc Phương.  

 

“Hôm nay, có vấn đề gì không?”, Tôn Ngọc Phương không hiểu.  

 

“Cô giáo Tôn vẫn còn biết là hôm nay cơ đấy! Bây giờ mới có mười giờ sáng, còn mười bốn tiếng nữa mới hết ngày, chỉ cần chưa đến mười hai giờ đêm thì ngày hôm nay vẫn chưa kết thúc! Vì thế, cô giáo Tôn hãy kiên nhẫn chờ đợi đi! Thế nhé, em còn có việc, em cúp máy đây!”  

 

Tút tút ~  

 

Tần Kiệt lại cúp điện thoại, không muốn Tôn Ngọc Phương lại gọi điện làm phiền, trực tiếp cho số điện thoại của cô ta vào danh sách đen.  

 

“Tôn Ngọc Phương này thật phiền!”  

 

Sau khi Tần Kiệt ngẩng mặt lên thì phát hiện ánh mắt Trương Lâu và Vương Tinh nhìn anh có gì không đúng.  

 

“Hai người các cậu sao thế?”, Tần Kiệt quơ quơ tay trước mặt Trương Lâu.  

 

“Kiệt Tử, cậu nói như thế với cô giáo Tôn mà nghe được à?”, Trương Lâu nói.  

 

“Đúng thế đấy, dù sao thì cô ấy cũng là giáo viên cố vấn”, Vương Tinh nói.  

 

“Giáo viên cố vấn thì sao? Tài giỏi hơn người khác à? Bây giờ là cô ta tìm tôi mượn tiền, không phải là tôi tìm cô ta mượn tiền, dựa vào đâu mà lên giọng? Cô ta kiên nhẫn đợi thì sẽ cho cô ta mượn, còn không thì dẹp! Tôi chính là như vậy đó!”   

 

Tần Kiệt không hề quan tâm.  

 

Trương Lâu và Vương Tinh nhìn nhau, trong mắt hiện lên một tia ngưỡng mộ, giơ lên ngón tay cái: “Kiệt Tử, cậu giỏi quá! Bái phục!”  

 

“Hừ, bây giờ các cậu mới biết tôi giỏi à?”, Kiệt Tử một chút cũng không khiêm tốn.  

 

“Chém gió vừa thôi!”  

 

“Không biết xấu hổ!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!