"Tuyết Nhi, anh đang ở dưới lầu, em xuống đây đi!", Tần Kiệt gọi điện thoại cho Tần Tuyết.
"Hôm nay không được!", trong điện thoại, nghe giọng nói của Tần Tuyết hình như có chút khó chịu.
Nét mặt Tần Kiệt hơi thay đổi: "Tuyết Nhi, giọng em nghe không ổn cho lắm, sao vậy? Xảy ra chuyện gì thế?"
Tần Kiệt có chút lo lắng.
"Em... em đến tháng!", Tần Tuyết ôm bụng nói.
Tần Kiệt: "..."
Được rồi, thế này thì cô ấy thực sự không thể xuống được rồi.
"Em ở một mình trong kí túc xá sao?", Tần Kiệt quan tâm hỏi.
"Ừm! Đau quá, em không nói chuyện với anh nữa! Em cúp máy đây!"
Tút tút~
Nói cúp là cúp, không cho Tần Kiệt một cơ hội nào cả.
"Gấp như vậy? Chắc là đau lắm đây!", Tần Kiệt cau mày: "Không được, mình là bạn trai sao có thể không quan tâm chăm sóc cô ấy chứ? Phải đi mua ít đồ bổ dưỡng mới được!"
Tần Kiệt lập tức chạy đến siêu thị Trung Bách trong khuôn viên trường.
Anh phát huy hết lợi thế của nhà vô địch giải chạy ngắn 100 m.
Người bình thường sẽ mất 10 phút, nhưng anh chỉ mất 5 phút để đến đó.
Vừa lao vào siêu thị, anh không nói hai lời, trực tiếp xách một chiếc giỏ chạy đến khu bán đồ ăn vặt.
Sau khi tìm thấy đường đỏ, anh bốc lấy 6 túi rồi ném chúng vào giỏ.
Tiếp theo, anh mua 6 túi táo đỏ sấy khô.
Nhưng anh vẫn cảm thấy chưa đủ nên tiếp tục càn quét hàng.
Anh lại mua thêm 6 hộp A Giao.
Nhưng mà anh vẫn luôn cảm thấy còn thiếu thứ gì đó.
Đến tháng, nhất định sẽ bị thiếu máu.
Táo đỏ và A Giao đều có tác dụng bồi bổ cơ thể.
Đường đỏ có tác dụng làm ấm cơ thể, không gây lạnh trong người, khó chịu trong bụng.
Nhưng Tần Tuyết ở một mình trong kí túc xá, thân anh là đàn ông con trai, cũng không thể lên đó chăm sóc cô ấy được.
Có rất nhiều chuyện Tần Tuyết phải tự mình làm.
Chẳng hạn như xuống lầu ăn cơm.
Tần Tuyết đau bụng, chắc chắn sẽ không xuống.
Không xuống tầng, cô ấy sẽ không ăn cơm.
Tương đương với việc để bụng đói.
Như vậy không được.
Anh phải mua ít đồ ăn nhẹ.
Vì vậy, Tần Kiệt dựa theo đồ ăn vặt mà bình thường Tần Tuyết thích ăn, không cần biết là cái gì, cứ thấy là anh túm lấy ném vào trong giỏ.
Chẳng mấy chốc, chiếc giỏ đã được lấp đầy, không thể để thêm được nữa anh mới miễn cưỡng bước đến quầy thu ngân.
Nhưng khi anh đi ngang qua khu vực nhu yếu phẩm hàng ngày, khóe mắt anh thoáng thấy băng vệ sinh Sofy.
"Sofy? Đó không phải là thứ dành cho con gái sao? Đúng lúc Tần Tuyết đang cần!"
Tần Kiệt không chút suy nghĩ liền tìm được một cái túi lớn ở bên cạnh, vơ lấy băng vệ sinh Sofy nhét vào trong túi, anh nhét đến khi nào đầy thì mới rời đi.
Công việc kinh doanh buôn bán của siêu thị Trung Bách rất tốt.
Khi Tần Kiệt đến quầy thu ngân, có rất nhiều người đang xếp hàng.
Anh chỉ có thể từ từ chờ đợi.
"Này người anh em, đàn ông đàn ang, mua nhiều đồ dùng con gái như vậy để làm gì?", một con ếch bốn mắt phía sau kinh ngạc nhìn chằm chằm vào băng vệ sinh Sofy trong tay Tần Kiệt.
Cậu ta giống như là phát hiện ra châu lục mới vậy, vô cùng ngạc nhiên.
"Cậu quản được tôi sao?", Tần Kiệt chỉ hỏi một câu, không nói thêm mấy lời thừa thãi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!