Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Giấc Mơ Triệu Phú - Tần Kiệt (FULL)

"Vâng!", Tần Kiệt gật đầu đáp.  

 

 

"Có việc gì không?"  

 

"Muốn bàn với ông về chuyện nhượng quyền đại lý!", Tần Kiệt nói.  

 

"Nhìn hai cậu, chắc còn chưa đến 23 tuổi à?", người trung niên hỏi.  

 

"Đúng vậy! Sao thế? Chẳng lẽ làm đại lý cũng phải xem tuổi tác sao?", Tần Kiệt nói.  

 

"Cũng không hẳn phải xem tuổi tác! Nếu như các cậu có năng lực thì chúng ta vẫn có thể bàn bạc. Nhưng nhìn bề ngoài các cậu nhã nhặn lịch sự, không giống kiểu quản lý làm ăn?", người trung niên nói.  

 

"Ồ, thế à? Được rồi, không làm phiền nữa! Lâu béo, chúng ta về thôi!", Tần Kiệt đứng lên đi một mạch ra cửa.  

 

"Ơ?", Lâu béo sững sốt.  

 

Cậu ta không tài nào hiểu nổi suy nghĩ của Tần Kiệt.  

 

Đi một chuyến xa như vậy, không phải đến bàn về việc đại lý sao?  

 

Mới nói có mấy câu đã xong rồi, vậy là đi à?  

 

Thế chẳng phải uổng công lặn lội sao?  

 

"Kiệt Tử..."  

 

"Đi thôi! Bớt nói lại đi!", Tần Kiệt không thèm để ý tới Lâu béo, bước nhanh ra cửa.  

 

Lâu béo không biết phải làm sao, nhìn người trung niên cười ngượng rồi vội vã đuổi theo.  

 

"Chờ đã!", nhìn thấy Tần Kiệt sắp ra khỏi phòng, người trung niên mở miệng.  

 

Nhưng Tần Kiệt cũng không dừng lại mà tiếp tục đi.  

 

"Ơ? Thằng nhóc này? Làm sao thế hả?"  

 

Khuôn mặt người trung niên mang vẻ hoang mang.  

 

Hễ là người đến tìm ông ta bàn chuyện đại lý, người nào lại không hạ giọng nhún nhường, lời ngon ý ngọt, hết lời cầu xin ông ta.  

 

Người sinh viên trước mặt này lại vô cùng kiêu ngạo, cơ bản chẳng đặt ông ta vào mắt.  

 

Cũng vênh váo quá đi!  

 

"Cậu em, đừng đi vội, có gì thì ngồi xuống bàn bạc đã?", cuối cùng thì người trung niên cũng ngỏ ý.  

 

"Bàn bạc sao?", Tần Kiệt cũng dừng bước, quay đầu lại nhìn người trung niên: "Không phải ông bảo bọn tôi nhãn nhặn lịch sự không giống kiểu người quản lý làm ăn sao? Thế còn gì để nói chứ?"  

 

"Ơ..."  

 

Người trung niên cảm thấy rất thú vị.  

 

Cậu sinh viên đứng trước mặt này không chỉ vênh váo mà còn rất biết lôi kéo, ngoài mặt thì hùng hổ, nhưng lại rất chín chắn, không giống cách nói chuyện của sinh viên đại học còn non nớt!  

 

Cậu thanh niên này, có chút thú vị.  

 

Người trung niên rời khỏi chỗ ngồi.  

 

Đích thân bước đến cạnh máy nước uống, rót hai ly nước rồi đi đến gần cửa, đưa cho Tần Kiệt và Lâu béo mỗi người một ly.  

 

"Cậu em hiểu lầm rồi, có gì từ từ nói, được không?"  

 

"Đương nhiên rồi!"  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!