"Bọn con tất cả có 3 người, con lấy nhiều nhất, được chia hơn 4 triệu tệ, hai người kia mỗi người được hơn 3 triệu tệ!”
“Có tiền rồi, con cũng không dám nói thẳng ra vì sợ dọa đến hai người, sau đó con đặc biệt đến khảo sát khu vực Nam Hồ rồi cùng bạn bè mở một siêu thị, chính là siêu thị Kiệt Tuyết!”
“Cái này…”
Bố Tần và mẹ Tần nghe xong đều trầm mặc không nói gì.
Hai người nhìn nhau, ông nhìn bà, bà nhìn ông.
Trong lòng nổi lên những gợn sóng lớn.
Hai người bọn họ bận rộn suốt cả một năm, tằn tiện nhịn ăn nhịn tiêu cũng chỉ kiếm được hơn 50 ngàn tệ.
Nhưng con trai của bọn họ lại kiếm được hơn 4 triệu tệ từ việc chơi cổ phiếu.
Hơn 4 triệu tệ đó!
Bọn họ phải nhịn ăn nhịn mặc, làm việc chăm chỉ 80 năm thì mới có thể kiếm được ngần ấy tiền.
Nhưng con trai bọn họ lại kiếm được một cách dễ dàng.
Điều này…
Quả thực là khó mà tin được.
Trước đây, hai người họ còn không dám nghĩ đến số tiền đó.
“Ha ha, được rồi, được rồi! Mẹ thằng nhỏ, đây chính là sự khác biệt giữa việc học và không học đó! Bà và tôi không được học nhiều, làm việc cả một đời cũng không gom góp được bao nhiêu, nhưng con trai của chúng ta, bởi vì thằng bé đi học đại học, đầu tư vào cổ phiếu liền kiếm được số tiền mà hai chúng ta phải mất 80 năm mới có thể kiếm được!”
“Tổ tiên nhà họ Tần tôi phù hộ rồi! Ha ha~ Tốt lắm, đi học quả thật có tác dụng!
Tần Kiệt: “…”
Sao nói đi nói lại, lại nói đến mồ mả tổ tiên chứ.
Nhưng nói thật, lúc nào có thời gian rảnh, anh cũng phải đến tạ mộ ông bà nội mới được!
"Đúng vậy, đi học có tác dụng thật, con đầu tư vào cổ phiếu, làm cả một đời, cháu trai mẹ không cần phải phấn đấu nữa!", mẹ Tần vui vẻ cười nói.
"Tần Kiệt: "..."
Con chỉ mới nói là kiếm được 4 triệu tệ mà thôi, mẹ liền nói cháu trai hai người, con trai con không cần phải cố gắng nữa.
Vào thời điểm năm 2008, 4 triệu tệ là một con số khá lớn, nhưng 10 năm sau thì với số tiền này cũng chỉ mua được một căn nhà ở khu vực tốt hơn thôi, sao lại không cần phấn đấu nữa chứ?
"Nhắc đến cháu trai mới nhớ, Kiệt Tử này, bây giờ con có tiền rồi thì nên nhanh chóng tìm một cô bạn gái đi chứ, đừng đợi tốt nghiệp xong mới tìm, lúc đó không tìm được bạn gái tốt đâu!", bố Tần nói.
"Đúng vậy, Kiệt Tử à, tốt nhất là tốt nghiệp xong thì kết hôn ngay, một năm ôm hai đứa, bố con và mẹ mỗi người ôm một đứa chơi đùa! Thú vị biết bao!", mẹ Tần hùa theo.
Tần Kiệt: "..."
Trán anh hiện đầy vạch đen.
Hay thật hai người muốn con tìm bạn gái, sinh con, là để cho hai người chơi sao.
Thật đúng là.
Con nít sinh ra là để nối dõi tông đường, sao có thể chơi đùa chứ?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!