Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Editor: Dứa nhỏ

Beta: Hanna

Tối ngày 12 tháng 8, Lục An An bật phát sóng trực tiếp trước nửa tiếng, khí lạnh từ điều hòa truyền xuống, cô đắp một chiếc chăn nhỏ, ôm máy tính bảng.

Cô không khỏi nhớ tới ngày đưa Thẩm Kha Từ tới nhà ga.

Đại sảnh trong nhà ga được bật điều hòa, nhiệt độ cũng giống như bây giờ.

Ngày đó Lục An An mặc váy ngắn, hai đùi lộ ra bên ngoài, người có hơi lạnh.

Thẩm Kha Từ thấy vậy, từ trong vali lấy ra một chiếc áo khoác mỏng buộc quanh eo cô, buộc hai tay áo lại: "Ở đây lạnh lắm, chờ tôi đi rồi thì cậu cũng trở về đi."

Lục An An ngoan ngoãn gật đầu, sau đó trịnh trọng nói: "Trước khi thi đấu phải cất giữ thật kĩ thẻ chứng minh thư của mình, có biết không? Còn có ví tiền, lỡ bị trộm mất thì làm sao bây giờ, còn có nếu gặp người xấu, cậu phải tránh xa ra một chút, đừng để bị thương, có biết không? "

Thẩm Kha Từ im lặng cười: "Ừ."

Lục An An giặt sạch áo khoác cất vào tủ, thậm chí còn xịt lên đó một ít nước hoa.

Cô lúc này vừa uống nước nóng vừa lo lắng, chăm chú nhìn vào màn hình.

Vốn dĩ chỉ là một màn hình đen, sau vài phút, bản nhạc mở đầu đột nhiên vang lên, sau đó là hàng loạt danh hiệu khổng lồ hiển thị: Cuộc thi máy tính cấp quốc gia.

!! Bắt đầu rồi!

Lục An An lại trở nên căng thẳng, nhịn không được mở bịch que cay ra ăn.

Một người dẫn chương trình có bộ dáng thanh tú bước ra đọc lời dạo đầu, sau đó bắt đầu giới thiệu các tuyển thủ.

Mỗi khi giới thiệu đến tuyển thủ nào, màn hình liền quay cận cảnh người đó.

Làn đạn sôi nổi dũng mãnh tràn vào.

【Ồ! Thật là nhiều soái ca mỹ nữ. 】

【Người đẹp nhất là học sinh trường chúng ta (gương mặt tự hào)! 】

【Hóa ra có người còn vừa đẹp vừa nỗ lực hơn tôi! Tôi chính là phế vật! 】

【Kiếp sau xin hãy cho tôi một bộ não thiên tài! 】

【Tôi đặt cược vào số năm sẽ thắng, số năm là hàng xóm của tôi, đặc biệt thông minh. 】

Máy quay đảo qua từng người, Lục An An còn nhìn thấy Nguyên An Dật.

Hôm nay Nguyên An Dật mặc một bộ vest chỉnh tề, tóc được chải chuốt kỹ càng, nhếch miệng cười trước màn ảnh, mười phần tỏa nắng.

【Ồ! tiểu ca ca này là ai? Tôi muốn biết tất cả thông tin của cậu ấy trong ba phút! 】

【Aaaaah, cậu ấy hoàn toàn là hình mẫu lý tưởng của tôi, vừa tỏa nắng vừa có khí chất. 】

【Phổ cập khoa học: Nguyên An Dật - Ninh Thành, học rất giỏi, người cũng rất hài hước.】

【Lúa mì theo ý hài hước, cậu ấy là người được yêu thích nhất của lớp chúng tôi! 】

"Lục An An nhếch môi, quả nhiên Nguyên An Dật ăn diện lên một chút là không giống người thường!”

Người dẫn chương trình vẫn đang giới thiệu: "Người dự thi tiếp theo là Ninh Thành - woa, hôm nay có rất nhiều người từ Ninh Thành đến đây, các bạn đã có hẹn từ trước rồi sao?"

Khán giả náo nhiệt mà cười vang.

Người dẫn chương trình ho nhẹ một tiếng: "Cậu ấy là Thẩm Kha Từ đến từ trường Nhị Trung ở Ninh Thành, nhiệt liệt hoan nghênh!"

Nhịp tim của Lục An An đột nhiên tăng nhanh, giống như một con chim gõ kiến ​​sắp xông qua lồng ngực cô, mặt cô lập tức dán vào màn hình!

Máy ảnh từ từ di chuyển lên, đó là một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ, sau đó di chuyển lên, đó là một chiếc cổ trắng đến phát sáng, còn có yết hầu nhô lên.

Làn đạn nổ mạnh ngay lập tức.

【Đáng giá! Là một nhà phê bình nhan sắc chuyên nghiệp, tôi đoán dáng người dưới chiếc áo sơ mi này hoàn toàn không phải là bình thường! 】

【Aaa, yết hầu này! Tôi chết rồi, tôi chết rồi, để tôi liếm (không phải)]

【Cho tôi xem mặt của cậu ấy! 】

【Đừng quá kích động, nếu mặt cậu ta xấu thì sao? 】

Lúc này, suy nghĩ Lục An An cũng giống như cư dân mạng, mắt cô gần như dán vào màn hình, mau mau để cô nhìn Thẩm Kha Từ!

Máy ảnh cuối cùng cũng chịu thua, chiếu lên khuôn mặt hoàn chỉnh từ trên xuống dưới của Thẩm Kha Từ.

Lục An An hơi mở to mắt, nhìn thiếu niên đang nói nói cười cười ở vị vị trí của tuyển thủ.

Cả người thần sắc rạng rỡ, nhìn không ra là tới đây để thi đấu, mà giống như đang tham gia một cuộc thi sắc đẹp.

【A, a a a a a a a a a a a a a a a】

【Fuck, fuck, fuck, fuck, tôi biết yêu rồi ah ah ah ah]

【Mau nói đi, cậu có phải là con ruột của nữ Oa không vậy! 】

【Chồng ơi, chồng ơi, chồng ơi!! 】

【Buông cậu ấy ra, cậu ấy là của tôi rồi, tôi đã nhốt vào lồng trước rồi! 】

【Fuck, cậu nhóc này còn chưa thành niên đó, thành niên thì tôi đã có thể ôm đi rồi! 】

【Lão bà, lão bà, lão bà! 】

【Chàng trai này, hãy làm ba ba của con tôi, a, tôi thật không biết tốt xấu mà. 】

“?” Lục An An trầm ngâm nhìn làn đạn kêu gào Thẩm Kha Từ làm ba ba, còn có làm lão bà mà rơi vào trầm tư.

Cuộc thi cuối cùng cũng bắt đầu.

Đề bài hiện ra trên màn hình lớn, các tuyển thủ sẽ có một giờ đồng hồ để hoàn thành bài thi, thời gian kết thúc giám khảo sẽ tiến hành chấm điểm.

Sau khi đề bài đầu tiên được đưa ra, ngoại trừ Thẩm Kha Từ, những người khác đều điên cuồng gõ phím.

【? Có chuyện gì với em trai đó vậy? Cậu ấy không vội, nhưng mà tôi thấy vội cho cậu ấy. 】

【Có thể là đang suy nghĩ. 】

【Một giờ có kịp hay không, tốc độ tay của tôi chỉ có 500 từ/giờ. 】

【Uổng cho có một khuôn mặt như vậy, tôi đoán là không thể viết ra, nhìn xem người chơi thứ ba đã viết đến bài thứ hai rồi. 】

Mười phút trôi qua, Thẩm Kha Từ vẫn ngồi đó không nhúc nhích, Lục An An toát mồ hôi lạnh.

Máy quay quét qua từng người một, một số người chơi đã viết nửa trang chương trình.

Hai mươi phút sau, Thẩm Kha Từ đột nhiên di chuyển.

Cậu ấy bắt đầu viết rồi? Lục An An cắn một miếng que cay thật lớn.

Ai biết rằng Thẩm Kha Từ chỉ di chuyển cổ tay của mình.

【…】

【Tôi đã nghĩ cậu ấy sẽ bắt đầu làm nhanh thôi. 】

【+1 】

【Sư huynh, anh có thể làm được không? Tôi không muốn anh ấy là người đầu tiên đi xuống với khuôn mặt đẹp như vậy đâu. 】

【Cậu ấy có phải là tiểu minh tinh mà ê-kíp chương trình đưa vào cho có mặt không? 】

Nửa giờ sau, Thẩm Kha Từ nhắm mắt lại, cuối cùng đặt tay lên bàn phím và bắt đầu gõ nhanh.

Tốc độ tay cực nhanh, trước màn ảnh lướt qua như chớp, không thể nhìn rõ được.

【? Tốc độ tay này, trâu bò đó người anh em. 】

【Không thể cho tôi nhìn kĩ đôi bàn tay của cậu ấy sao, chúng tôi không có woo woo woo. 】

【Độc thân 800 năm rồi đúng không? 】

Thời gian đã hết, người dẫn chương trình hô dừng, kết thúc phần thi thứ nhất.

Không khí đột nhiên ngưng trọng, Lục An An nghiến răng nghiến lợi, cắn ra một tiếng vang giòn.

Máy quay quét qua, một số thí sinh trông có vẻ nặng nề, một số thì tự tin, chỉ có Thẩm Kha Từ là vẫn bình tĩnh như thường.

Thí sinh số 1 bắt đầu trình bày tác phẩm của mình, thí sinh số 1 hắng giọng: "Thiết kế lần này của em..."

Màn hình lớn kết nối với máy tính, chương trình của thí sinh được chiếu trên màn hình, các giám khảo dưới khán đài đang nghiên đầu ghé tai bình luận về tác phẩm.

Từng tác phẩm được trình chiếu, đến lượt Nguyên An Dật, làn đạn lại mạnh mẽ trở lại.

【 Vừa có ngoại hình vừa tài năng là mẫu người lý tưởng của tôi. 】

#01112022
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!