Chương32.Hành Hạ Bản Thân Chính Là Điều Ngu Dốt Nhất
Chương32.Hành Hạ Bản Thân Chính Là Điều Ngu Dốt Nhất
Trong trí nhớ mơ mơ hồ hồ thuở nhỏ của Bạch Mai Trúc hiện ra hình ảnh của một người phụ nữ, đôi chân trần dính đầy cát bụi quỳ xuống, khóc lóc, liên tục xin lỗi cô “Mai Trúc, tha lỗi cho mẹ, mẹ nợ con một cuộc sống tốt, đừng trách mẹ” dứt lời từ từ khuất xa dần.
Ánh mắt tràn ngập nước sau đó không thể nhìn thấy bóng người mẹ nữa, chỉ có những làn bụi bay tứ tung từ chiếc xe vừa tăng tốc, một đứa trẻ nhìn thoáng qua tầm 4 tuổi, tóc buộc hai chùm, mặt mày nhem nhuốc, òa khóc lớn trước cổng cô nhi viện.
Bạch Mai Trúc lớn lên xinh đẹp khỏe mạnh như bây giờ và đang đứng trước mặt người dứt ruột đẻ ra mình đây là do được mọi người trong cô nhi viện nuôi nấng, người cô nên mang ơn không phải là những người xa lạ nuôi mình lớn thế nhưng chính bà Doãn Thanh Nhàn đã thẳng tay đẩy cô vào.
Ấy vậy mà Bạch Mai Trúc vốn vẫn còn hiền lành, bộc trực trong người không những không hận không căm ghét mà còn muốn nhận lại người mẹ bỏ rơi mình.
Bữa ăn kết thúc không vui từ khi cô đột ngột xuất hiện, Bạch Mai Trúc định ra về nhưng hướng chân lại đang đi về phía người phụ nữ đang đứng một mình trầm suy nghĩ. Phía sau lưng Doãn Thanh Nhàn giọng nói nhẹ nhàng của cô phát ra “tại sao mẹ không quay lại tìm con”
Chương32.Hành Hạ Bản Thân Chính Là Điều Ngu Dốt Nhất
Bữa ăn kết thúc không vui từ khi cô đột ngột xuất hiện, Bạch Mai Trúc định ra về nhưng hướng chân lại đang đi về phía người phụ nữ đang đứng một mình trầm suy nghĩ. Phía sau lưng Doãn Thanh Nhàn giọng nói nhẹ nhàng của cô phát ra “tại sao mẹ không quay lại tìm con”
Doãn Thanh Nhàn im lặng thậm chí là không nhìn cô.
“Năm đó vì khó khăn mà mẹ bỏ rơi con, con có thể hiểu nhưng bây giờ cuộc sống của mẹ đã tốt hơn rất nhiều, mẹ vẫn muốn chối bỏ đứa con này à?” nếu bà nhận lại cô ngay tức khắc và cho cô một lời giải thích thỏa đáng, cô có thể sẵn sàng tha thứ, nhưng không Doãn Thanh Nhàn ngoảnh mặt quay lưng, Bạch Mai Trúc uất ức khóc ngay tại chỗ, cô là một lần nữa bị chính mẹ của mình bỏ rơi.
Từ khi sinh ra đã không biết cha của mình là ai người thân duy nhất cũng bỏ mặc, Bạch Mai Trúc khốn đốn lớn lên, chật vật với cuộc sống không nơi lương tựa. Cả người ướt đẫm dưới cơn mưa giông, cánh tay buông xuôi khi những cuộc gọi đi không nhận được hồi đáp, liên tục nghe tiếng tút dài phát ra.
Khi chiếc xe dừng lại bên cạnh, Bạch Mai Trúc bấy giờ mới ngẫm ra người luôn bên mình những lúc khó khăn nhất lại là người mình vô tâm bỏ qua. Tịnh Ân bật dù nhanh chân chạy lại bên cô, Bạch Mai Trúc ngã vào người anh, nước mưa hoà lẫn nước mắt ướt đẫm chiếc áo bạc màu.
Những ngày tiếp theo Bạch Mai Trúc chỉ lẳng lặng nằm nơi góc phòng trong một căn phòng của nhà Tịnh Ân, dường như là cú sốc đầu đời đã ập đến, trong cuộc đời mỗi người ai mà chẳng như thế này một lần.
Chương32.Hành Hạ Bản Thân Chính Là Điều Ngu Dốt Nhất
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!